ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 1934

Minh Phỉ vui mừng nhún người, cười hì hì, “Đa tạ phụ vương, đa tạ tứ

ca.”

Minh Trạm bĩu môi tháo xuống chiếc vòng cổ, Minh Phỉ đưa tay tiếp

nhận, nào ngờ Minh Trạm thả tay ra, miếng ngọc rơi xuống đất, vỡ tan
tành.

Minh Phỉ tỏ ra uất ức, trong mắt rưng rưng, quay đầu nhìn Phượng Cảnh

Nam, Phượng Cảnh Nam liền sầm mặt, còn chưa mở miệng răn dạy Minh
Trạm thì Minh Trạm đã xoay người lúc lắc cái mông chạy mất bóng.

Trong khi Minh Kỳ lại đem miếng ngọc của mình nhét vào trong tay của

Minh Phỉ rồi cười tủm tỉm, “Có gì đâu, cùng lắm chỉ là một miếng ngọc,
tam muội cứ khóc lóc ỉ ôi như vậy sẽ làm cho phụ vương khó chịu. Nào,
lấy của ta đi. Hôm nay là một miếng ngọc, ngày mai muốn cái gì nữa thì cứ
nói thẳng với ta, Minh Trạm là tên keo kiệt, ta thì rất hào phóng. Chỉ cần ta
có thì tất nhiên sẽ cho ngươi, chẳng qua muội muội đừng nước mắt lưng
tròng như vậy, mới đầu năm, khóc như thế chỉ mang lại điềm xấu mà thôi.”
fynnz.wordpress.com

Tuy rằng Phượng Cảnh Nam tức giận hành vi ném ngọc của Minh Trạm,

bất quá nghĩ đến việc Minh Trạm là một kẻ câm, đương nhiên tính tình kỳ
quái một chút. Trong khi Minh Phỉ lại nhao nhao đòi ngọc! Nha đầu không
có mắt chỉ biết kiếm chuyện! Nói với nội thị bên cạnh, “Ngày mai chọn ra
mười miếng mỹ ngọc rồi đưa cho Minh Kỳ.” Ánh mắt nhìn Minh Phỉ tất
nhiên không hề thoải mái.

Mặc dù Minh Phỉ có được ngọc nhưng cũng bị miếng ngọc này làm nóng

phỏng tay.

………..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.