ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 213

Phủ đệ to như vậy nhưng chủ tử chính thức chỉ có hai huynh đệ Minh Lễ

và Minh Trạm, bởi vì từ đường không ở tại đế đô cho nên huynh đệ hai
người liền bày hương án, hướng phía nam dập đầu ba cái, xem như xong lễ.
Đêm trừ tịch bày một bàn tiệc, đơn giản kêu lão Phạm tiểu Phạm cùng
ngồi, còn lại là quản gia quản sự có mặt mày cũng được dọn một bàn.

Minh Lễ nói một tiếng chúc mừng, sau đó bắt đầu dùng bữa, Minh Trạm

đang thay răng, ăn không được đồ cứng. Chỉ chọn mấy món mềm mềm dễ
ăn, Minh Lễ rất có phong thái của một huynh trưởng, gắp thức ăn cho Minh
Trạm, vừa cười vừa nói, “Nếm thử đi, sủi cảo này có nhiều loại nhân. Có
thịt dê, thịt bò, hải sản, gạch cua, rau hẹ.”

Minh Trạm rất thích ăn sủi cảo, trù phòng cũng chuẩn bị nước chấm rất

thơm ngon, gắp lấy một miếng sủi cảo, há mồm cắn một cái, keng, Minh
Trạm nhếch miệng, miếng sủi cảo rơi xuống đĩa làm nước dấm chua văng
tung tóe.

Khóe mắt rưng rưng che miệng lại, cúi đầu nhìn xuống, trong cái đĩa

ngoại trừ miếng sủi cảo bị cắn làm đôi còn có một đồng xu ngoài tròn trong
vuông chói lọi, Minh Trạm thiếu chúng nữa đã khóc òa, miếng sủi cảo
thơm ngon lại có ám khí.

Đại quản gia Lý Trung vội vàng đứng dậy chúc mừng, “Chúc mừng tứ

gia, đây là vận may của tứ gia.”

“Đúng vậy, nhiều miếng sủi cảo như vậy mà chỉ có một cái bọc đồng

tiền, ai cắn trúng thì sang năm nhất định sẽ phát tài cả năm.” Quản sự cũng
vuốt mông ngựa.

Nay Minh Lễ ở trong Vương phủ nhưng tứ công tử Minh Trạm cũng

không phải ăn không ngồi rồi, hiếm có cơ hội nịnh bợ Minh Trạm, vì thế
mọi người liền ăn ý nói về sủi cảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.