ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 384

Minh Trạm đứng dậy cúi đầu cảm tạ, cung nữ đem chuỗi bồ đề đến trước

mặt Minh Trạm, Minh Trạm đeo vào tay rồi ngẩng đầu khoe Phượng Cảnh
Kiền. Phượng Cảnh Kiền sờ sờ cổ tay trắng như tuyết của Minh Trạm, vừa
cười vừa nói, “Ngươi đeo rất thích hợp. Nhớ rõ năm ấy trẫm đăng cơ đã
ban cho Hoàng tỷ, dây chuỗi này được kết từ hạt của cây bồ đề trăm năm,
cao tăng ở Ngũ Đài Sơn đã kính trước Phật chín lần chín tám mươi mốt
ngày, có hai chuỗi giống nhau. Một chuỗi trẫm hiến tặng cho mẫu hậu, một
chuỗi thì ban cho Hoàng tỷ. Nay Hoàng tỷ đã truyền cho ngươi, ngươi nên
biết trân trọng.”

Minh Trạm mỉm cười rồi viết vào lòng bàn tay của Phượng Cảnh Kiền,

“Tiểu Quận quân trông được lắm.”

Phượng Cảnh Kiền cười, “Ngươi biết là tốt rồi. Trẫm đã nhọc nhằn chọn

tới chọn lui mới ra được hôn sự này cho ngươi đó.”

Minh Trạm vui vẻ ngồi ngay bên cạnh Phượng Cảnh Kiền.

Kính Mẫn đại công chúa đã đeo vào mặt nạ tao nhã đoan trang, trong

lòng lại vô cùng thê lương, về sau nữ nhi sẽ sống cùng Minh Trạm, mỗi
ngày đều viết chữ trong lòng bàn tay để trao đổi.

Ra khỏi Từ Ninh cung, Ngụy Doanh Hiên chịu đựng đến khi lên xe,

ngay sau đó nước mắt liền trào ra, bổ nhào vào trong lòng của mẫu thân mà
thất thanh khóc rống.

Từ Ninh cung không có kẻ ngốc, đương nhiên thấy được Ngụy Doanh

Hiên thất thố, bất quá Kính Mẫn đại công chúa phản ứng nhanh, dùng
chuỗi bồ đề đền lại, cũng không ai so đo với tiểu hài nữ. fynnz810

Hoàng thượng coi trọng ngươi chính là phúc khí của ngươi, cho dù Minh

Trạm bị câm, chỉ là một kẻ ngốc thiểu năng thì chẳng lẽ ngươi lại dám
kháng chỉ không chịu xuất giá hay sao? Nếu đơn giản như vậy thì từ xưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.