ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 491

Ánh mắt của Minh Trạm dừng trên chiếc ấm tử sa vừa thắng được hồi

sáng, thật sự là châm chọc, hắn nghĩ rằng Phượng Cảnh Nam không quá
thích hắn nhưng có lẽ sẽ có một chút tình cảm tồn tại. Nội tâm của hắn
cũng không phải tiểu hài nhi chân chính, nhưng huyết thống thật sự rất kỳ
diệu, dù sao hắn cũng sẽ đặc biệt lưu ý đến Phượng Cảnh Nam, thậm chí
thắng một trận lại vô cùng vui vẻ, hắn nghĩ rằng giữa bọn họ có thể tìm
được một điểm cân bằng, lại không biết Phượng Cảnh Nam đã kiêng kỵ
hắn đến mức này.

Đưa tay quơ một phát, tuyệt phẩm duy nhất còn lại trên thế gian rơi

xuống đất, xoảng một tiếng….Phượng Cảnh Nam nhìn chằm chằm những
mảnh vỡ nằm ngổn ngang dưới đất, sắc mặt hơi tái đi, ánh mắt nhìn chằm
chằm Minh Trạm, Minh Trạm cúi người nhặt lên một mảnh.

Chợt nghe gian phòng kế bên vang lên một tiếng nhỏ, tiếp theo là meo

meo hai tiếng, một cái bóng trắng như tuyết nhảy ra, phía sau còn có thêm
một người. Phượng Cảnh Nam vẫn chưa kịp hòan hồn thì Ngụy Ninh đã
mang theo vẻ mặt kinh ngạc chột dạ quỳ xuống đất thỉnh tội, “Thật sự là
đáng chết, ta nuôi mèo mà nó lại dám động đến biểu ca. Biểu ca, biểu ca
không sao chứ? Ôi chao, Minh Trạm, ngươi đừng vội, lên giường trước đi.
Thái y, thái y đâu rồi? Mau vào đây, Vương gia bị thương rồi!”

Ngụy Ninh đã hô to gọi lớn, thiếu chút nữa đã kêu cứu mạng, thái y bên

ngoài lập tức vọt vào, từ cằm xuống cổ của Phượng Cảnh Nam có ba vết
máu, thái y hầu hạ thoa dược.

Ngụy Ninh đã dìu Minh Trạm lên giường nghỉ ngơi, tay chân của Minh

Trạm lạnh cóng, toàn thân toát mồ hôi lạnh, liên tục run rẩy. Ngụy Ninh thở
dài trong lòng, khuyên hắn, “Vết thương của phụ vương ngươi không nặng,
đây đều là do ta, nuôi cái gì không nuôi mà lại nuôi mèo, xem đi, còn làm
bể ấm tử sa bảo bối này nữa chứ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.