ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 494

hành lễ với Phượng Cảnh Nam, Phượng Cảnh Nam nói, “Không cần đa lễ,
vì sao Vương phi lại đến đây?”

Vệ vương phi cũng miễn lễ cho mọi người, ôn hòa nói, “Ta nghe nói

Minh Trạm đột nhiên nói chuyện, trong lòng lo lắng đứng ngồi không yên,
cho nên đến đây nhìn hắn một chút.”Ánh mắt chợt lướt qua vết thương trên
mặt của Phượng Cảnh Nam, “Vì sao Vương gia lại bị thương như thế?”

Phượng Cảnh Nam sờ sờ vết thương, thản nhiên nói, “Không sao, Tử

Mẫn nuôi mèo quấy rối làm bổn Vương bị thương thôi.”

Vệ vương phi xoay người đi xem Minh Trạm, Minh Trạm nằm trong

chăn, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, vừa nhìn thấy Vệ vương phi thì liền há
mồm muốn nói, Vệ vương phi vội vàng ngăn cản, “Đừng vội, từ từ cũng
được, đã bao nhiêu năm nay ngươi cũng không nói chuyện, cái này cũng
phải chậm rãi luyện tập, trước tiên cứ nghỉ ngơi đi.” Lại hỏi thái y, “Minh
Trạm rốt cục bị bệnh gì? Trước kia các ngươi đều bảo rằng yết hầu của hắn
không tốt, bẩm sinh không thể nói được. Vì sao bỗng nhiên nói được?”

Thái y có bộ râu rất dài nhẹ giọng nói, “Thần có chuyện muốn bẩm báo.”

Những người còn lại đương nhiên thức thời lui xuống, trong phòng chỉ

còn lại một nhà ba người cùng với thái y, lúc này thái y râu dài nghiêm mặt
nói, “Trước kia thần có gặp qua một trường hợp giống như tứ công tử. Năm
đó thần theo Vương gia đến đế đô, trong cung của Hoàng hậu có một tiểu
tỳ nữ, lúc còn là thiếu niên đã bất cẩn phạm lỗi nên bị ban thưởng dược
câm, hơn mười năm sau, tiểu tỳ nữ kia bỗng nhiên có thể nói chuyện như
thường. Thần từng kiểm tra cổ họng của tiểu tỳ nữ này, cũng là vì lượng
dược không lớn, nàng ta cũng dần dần trưởng thành, thong thả điều trị, cho
nên dần dần khỏi hẳn. Xem ra bệnh trạng của tứ công tử có một chút tương
tự.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.