ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 513

Minh Kỳ từ đó đến nay luôn công bằng, Phượng Cảnh Nam gật đầu,

phân phó với Phạm Văn Chu, “Nghiên mực đi, ấn theo những lời này mà
viết tấu chương, xong rồi đem đến đây.”

Phạm Văn Chu dạ một tiếng. Khom người lui ra.

Phượng Cảnh Nam nhìn Minh Kỳ rồi cười nói, “Sang năm là đại thọ sáu

mươi của Hoàng tổ mẫu, ta dẫn các ngươi đến đế đô. Ngươi cũng đã đến
tuổi, muốn chọn Quận mã như thế nào thì trong lòng cũng phải chuẩn bị
một chút.”

Trên mặt của Minh Kỳ không hề ngượng ngùng, mỉm cười một cách lười

biếng với phụ thân, “Nữ nhi không vội, cứ để các muội muội chọn trước
đi.”

“Lớn nhỏ có thứ tự.”

Minh Kỳ vừa cười vừa lật một quyển công văn, thản nhiên nói, “Theo lý

thì là như thế nhưng theo tình thì có thể thay đổi. Nữ nhi ở trong quân
doanh cũng gặp qua không ít nam nhân nhưng chẳng có ai lọt vào mắt.
Muốn nữ nhi nói thì chọn nam nhân giống như chọn tuấn mã, muốn có
được một con ngựa tốt nhất thì chỉ có thể dựa vào duyên phận chứ không
thể cầu xin. Khi gặp được thì đó là phúc phận. Không gặp được thì chẳng lẽ
lại chọn loại ngựa tồi hơn hay sao? Sau này nếu gặp phải một con ngựa tốt
nhất thì con ngựa tồi hơn phải xử trí như thế nào đây?”

“Ngươi đang nói năng lung tung cái gì vậy?” Phượng Cảnh Nam vừa

cười vừa trách mắng, “Ở trước mặt ta thì không sao, nhưng đi ra ngoài
không được nói lung tung như vậy nữa.”

Minh Kỳ nói, “Sang năm, phụ vương dẫn theo tam muội và tứ muội đi là

được rồi, nữ nhi không đi đâu.”

“Không được, mẫu thân của ngươi cũng phải đi, ngươi ở lại làm gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.