ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 769

“Lăn qua lộn lại mà chỉ có một câu khen, uổng cho ngươi làm đại tổng

quản, tại sao Hoàng bá phụ lại dùng một người ăn nói vụng về như ngươi
thế này.” Minh Trạm cười mắng một câu.

Phùng Thành lại đặc biệt hưởng thụ, thế tử khen người đều là khen

ngược, nếu là khen hắn thông minh lanh lợi thì chỉ có nước hại hắn mà thôi,
trong lòng của Phùng Thành vui sướng nhưng trên mặt lại bày ra bộ mặt
khổ qua, “Nô tài ngốc nghếch nhưng trung thành chẳng kém gì ai.”

Phượng Cảnh Kiền hỏi, “Vì sao không đội mão vào?’

Minh Trạm liếc mắt nhìn kim mão một cái, lắc lắc búi tóc thư sinh trên

đầu, “Nặng lắm, đại hôn phải mang cả ngày còn tra tấn chưa đủ hay sao.”
Minh Trạm từ đó đến nay không thích mặc y mão nặng nề, chỉ thích đơn
giản thoải mái, có lần mặc xiêm y bằng vải bố tiến cung dọa Phượng Cảnh
Kiền nhảy dựng, còn tưởng rằng Minh Trạm ở phủ bị ngược đãi, cố ý tìm
đệ đệ trao đổi một phen.

Minh Trạm cười, “Đổ mồ hôi cả rồi, ta đi thay ra đây.”

Vẻ mặt của Phượng Cảnh Kiền có một loại hài lòng khó nói nên lời, gật

gật đầu. Minh Trạm xoay người, trên lưng y phục có một con kim long
đằng vân rất sống động, giống như muốn phá y mà bay, Phượng Cảnh Kiền
chưa thấy rõ thì Minh Trạm đã đi vào trong, bên trong truyền đến tiếng thị
nữ giúp Minh Trạm thay y phục.

“Tay nghề của Thượng Y Cục thật không tệ.” Phượng Cảnh Kiền tán

thưởng một câu.

“Vạn tuế đích thân phân phó cho nên đều dùng tú công tốt nhất, phải

thêu hết một tháng mới xong.” Phùng Thành nói, “Vạn tuế đối đãi với thế
tử thật sự là thân như phụ tử.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.