ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 848

Vệ vương phi thấy nhi tử cùng Nguyễn Thần Tư dắt tay mà đến, trên mặt

chậm rãi lộ ra một chút ý cười nhợt nhạt, đợi hai người làm lễ nạp thái
xong thì ôn hòa nói, “Minh Trạm, ngươi đi thỉnh an phụ vương của ngươi
đi, ta để Thần Tư ở trong này dùng tảo thiện.”

Phượng Cảnh Nam đang chờ Minh Trạm, nhìn thấy nhi tử thì mỉm cười

một cách đầy thâm ý, Minh Trạm hơi ngượng ngùng, “Đêm qua phụ vương
ngủ có ngon giấc hay không?”

Quả nhiên là kỳ lạ, ngày thường làm sao nghe thấy Minh Trạm nói ra lời

săn sóc như vậy, Phượng Cảnh Nam cũng không chịu mắc nợ Minh Trạm,
bèn thở dài, “Không ngon, cả đêm cứ lo lắng cho ngươi.”

“Có cái gì cần lo lắng đâu.” Minh Trạm nhếch miệng cười, nhỏ giọng nói

với Phượng Cảnh Nam, “Lúc đầu có một chút không đành lòng, sau đó lại
cảm thấy cũng không tệ lắm.” Ấm áp thơm ngát, nữ nhân ôn hòa dịu dàng
như vậy e rằng đã tuyệt chủng ở thời hiện đại rồi.

Được lợi mà còn khoe mẽ, Phượng Cảnh Nam đứng dậy rồi đi ra ngoài,

vừa đi vừa hỏi, “Lý Tam, canh bổ của thế tử đã hầm xong chưa.”

Lý Tam vội đáp lời, “Trù phòng đã hầm xong đêm qua, rất thơm ngon.”

Minh Trạm cười hỏi, “Có phải ngươi ăn vụng hay không, nếu không thì

làm sao biết là nó thơm ngon?”

“Thế tử nói oan cho nô tài rồi, canh bổ như thế cho dù nô tài ăn vụng thì

cũng là người mù đốt đèn phí công thôi.” Lý Tam bày ra vẻ mặt đau khổ,
“Hoàn toàn vô dụng a.”

Minh Trạm giật mình, hỏi Phượng Cảnh Nam, “Phụ vương hầm cho ta

cái gì vậy?”

“Canh bổ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.