ĐÍCH TỬ NAN VI - Trang 904

Trong khi Vĩnh Ninh Hầu phủ trải qua trăm năm, đủ loại quan hệ dây mơ

rể má, e rằng ngay cả Phượng Cảnh Nam cũng không biết rõ.

Vĩnh Ninh Hầu phủ đối với Minh Trạm cũng không thân thiện, là mẫu

gia nhưng lại rất lãnh đạm, tuy nhiên Phạm Duy nói rất đúng, chỉ cần Vĩnh
Ninh Hầu phủ còn tồn tại thì địa vị của Vệ vương phi và Minh Trạm sẽ
vững như bàn thạch. Cho dù Vĩnh Ninh Hầu phủ có lãnh đạm thế nào thì
cũng không hy vọng nhi tử của Ngụy phi bước lên ngai vàng Trấn Nam
Vương.

Nhưng không thể không nói điều này vẫn kém một mảng lớn so với sự

mong đợi của Minh Trạm.

Minh Trạm thở dài, chỉ thấy một thị vệ đang chậm rãi chạy về phía lương

đình, chưa quỳ gối đã hành lễ, Minh Trạm thuận tiện nói, “Miễn lễ, chuyện
gì, nói đi?”

“Dạ, bẩm thế tử, Vương gia nói buổi chiều tiến cung thỉnh an Thái hậu,

phân phó ngài chuẩn bị một chút, sau giờ ngọ không được xuất môn.”

“Ừm, ta biết rồi.: Minh Trạm nhìn thị vệ này một chút, cảm thấy khuôn

mặt chữ quốc có hàng lông mày rậm và đôi mắt to hơi quen thuộc, cẩn thận
suy nghĩ, giật mình nói, “Ta nhớ rồi, ngày đó ngươi đứng canh thư phòng
của phụ vương, ta đẩy ngươi một cái, là ngươi đúng không?”

Thị vệ cười một cách ngại ngùng, trong lòng thật bất ngờ, đơn giản nói,

“Thế tử vẫn nhớ rõ thuộc hạ à? Là thuộc hạ đã mạo phạm thế tử.”

Minh Trạm khoát tay, “Ở trước mặt ta không cần phải nói những câu

kiểu cách như vậy, đó là chức trách của ngươi, không có chuyện mạo phạm
hay không mạo phạm.” Quan sát thị vệ này vài lần, Minh Trạm hỏi,
“Nhưng vì sao hiện tại ngươi lại trở thành người hầu vậy? Phụ vương vì
chuyện ngày đó mà trách phạt ngươi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.