DIỄM CHI - Trang 108

- Muộn rồi đấy, con vào nhà đi, bố nói chuyện với mẹ mấy câu rồi bố

cũng về luôn.

Tôi đi vào trong nhưng vẫn lắng nghe xem hai người nói gì với nhau,

vẫn là mấy câu quen thuộc. Bố mong mẹ đừng tham công tiêc việc nhiều
quá mà dành thời gian cho tôi nhiều hơn. Còn mẹ thì cố chấp không muốn
nói chuyện với bố nên mấy câu đã cãi nhau. Chán quá nên bố chẳng thèm
nói nữa mà bỏ về luôn. Tôi mân mê cái điện thoại định nhắn tin cho bố nói
rằng tôi đã lớn, tôi có thể tự lo cho mình được, nhưng sợ mẹ thấy nên lại
thôi.

Cuộc sống của tôi vẫn theo quồng quay cũ, mẹ đi làm tôi đi học, có điều

tuần này mẹ gửi tiền nhờ cô Duyên mua hộ thức ăn cho tôi, hôm nào mẹ
tăng ca thì nhờ cô nấu cho tôi luôn. Nên không còn cái cảnh ngày ăn 2 bữa
mì tôm như tuần trước nữa.

Mấy lần cô Duyên bảo tôi:

- Mẹ đi làm thì sang luôn bên nhà cô mà ăn cho vui, thêm cái bát cái đũa

thôi mà, bạn Hoa cũng thích cháu sang lắm.

- Thôi ạ, cô cho cháu xin một bát canh thôi, cháu về nhà con trông nhà

nữa ạ.

- Khiếp cái con này, bé mà khó tính, mời bữa cơm cũng khó. Chờ cô một

tí cô múc thêm cho bát thịt gà.

- Thôi cháu xin bát canh thôi ạ.

- Thôi cái gì mà thôi, cái này là mẹ cháu gửi tiền rồi không phải khách

sáo.

Cô đã nói thế thì tôi cũng ngoan ngoãn bê về, ăn một mình cũng buồn

lắm chứ, nhưng còn đỡ tủi thân hơn là ăn ở nhà cô Duyên. Không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.