DIỄM CHI - Trang 120

- Con cũng không biết nữa, nghe bố hỏi tự nhiên tủi thân quá mà khóc.

Lúc này cơ mặt bố mới dãn dần ra, bố nói với người phụ nữ kia:

- Cháu nó không sao, chắc chị đang đi đón con hả.

- Vâng, cũng may là tôi đi chậm, xin lỗi anh nhiều.

- Tại cháu nó sang đường không chú ý mà, giờ cháu nó không sao rồi,

chị cứ đi đi.

Bố phủi sạch hết mọi bụi bẩn cho tôi, sau đó bế tôi sang bên đường nơi

cái Hương đang đứng nép vào xe máy nhìn sang. Nó bám lấy tay tôi hỏi:

- Chị Chi có sao không, có đau không.

- Chị không sao, Chị nhớ Hương quá ra đây cho chị ôm cái nào.

Con bé ngay lập tức xà vào lòng tôi, hai chị em ôm nhau một lúc mới

chịu buông. Vừa buông ra nó lại hớn hở khoe:

- Hôm trước em được giấy khen, bố bảo sang năm em sẽ lên trường Chi

học đấy.

- Giấy khen, mẫu giáo đã có giấy khen ghê vậy á.

Bố ở bên cạnh cười tươi giải thich:

- Là cái giấy chứng nhận tốt nghiệp mẫu giáo.

Tôi lúc này mới hiểu ra nhưng vẫn giả bộ khen cho em vui:

- Hương giỏi quá, Hương của chị là giỏi nhất.

Tôi thấy rõ cơ mũi cái Hương đang dần nở ra, chắc là nó sướng lắm nên

mới phổng cả mũi lên như vậy. Bố cũng phụ họa cùng tôi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.