DIỄM CHI - Trang 167

Dù đã chọn cách nhẫn nhịn nhưng lòng tôi vẫn dần sinh ra chán ghét, tôi

đã bắt đầu nghĩ đến việc bỏ học để không phải nghe mấy lời châm chọc của
thằng Hùng béo, nhưng vẫn còn chưa dám thực hiện.

Ở lớp thì như thế, về làng lại nghe người ta xì xào:

- Nhìn hai đứa con như thế mà nỡ bỏ nhỉ.

- Thì cũng tại nợ nần chứ sao.

- Nợ thì nợ chứ, con mình đẻ ra mình phải xót. Phụ nữ bỏ chồng chứ ai

bỏ con như nó.

Bà kia xua tay đáp:

- Phụ nữ hay đàn ông thì cũng có người này người kia thôi bà. Ai bảo cái

thằng kia lắm tiền làm gì nó chả mê.

- Gớm làm vợ 4 của nó chứ hay ho thì đâu…

À hóa ra người đàn ông mẹ tôi cặp dã từng có 3 đời vợ trước, người ta

bảo đàn ông ly hôn lần đầu là báu vật, còn ly hôn lần sau thì chỉ là thứ vất
đi. Vậy mà mẹ lại mê muội cái thứ vất đi ấy đến mức vất bỏ luôn con ruột.
Đau, quá đau.

Mẹ và ông ta không hẳn là tổ chức đám cưới mà chỉ là làm vài mâm cơm

báo cáo với gia tiên và thêm chút kẹo bánh để mời họ hàng. Sau ngày cưới
1 tuần mẹ dúm cho chị em tôi 1 bọc kẹo thật lớn, trong đó có đủ các loại
bánh kẹo. Mẹ không dám vào nhà mà chờ chị em tôi ở ngoài đường, vừa
nhác thấy chúng tôi đi học về qua mẹ đã vẫy tay gọi:

- Chi, Hương, lại mẹ bảo.

Tôi giận mẹ, hận mẹ nhưng vẫn dừng lại để xem mẹ nói gì. Mẹ dúi túi

bánh kẹo vào giỏ xe rồi bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.