DIỄM CHI - Trang 181

DIỄM CHI

Dạ Thảo

dtv-ebook.com

Chương 20

Tôi nhìn mẹ, rồi lại nhìn sang bố, chẳng hiểu vì sao hai người cùng sinh

ra tôi mà lại khác nhau đến thế. Bố thì luôn hỏi xem lý do vì sao tôi nghỉ
học, rồi phân tích động viên để tôi hiểu ra mà quay trở lại trường.

Còn mẹ thì ngược lại, mẹ vào đây thậm chí còn chẳng nhìn tôi lấy một

cái đã hùng hổ chửi bố. Cứ cho rằng bố làm hư tôi đi, nhưng sao mẹ không
hỏi tôi lý do, hoặc là động viên tôi nên trở lại đi học mà lại đòi đón về dưới
ấy để đi làm.

Đúng, tôi thích nghỉ học để đi làm nhưng không phải là về ở với mẹ, mẹ

đã ruồng bỏ tôi 1 lần thì mãi mãi không bao giờ tôi có chuyện tôi sẽ về lại
với mẹ. Nhất là khi mẹ đã là vợ người ta thì lại càng không.

Tôi còn đang ngẩn ngơ suy nghĩ thì giật mình bới tiếng quát của bố:

- Mày có bị điên không, tao đang khuyên nó đi học không được mày lại

đòi đưa nó về đi làm. Con nó còn bé như thế lo cho bản thân còn chưa xong
thì làm được cái gì.

- Nó thích đi làm thì tao cho nó đi làm, nhưng mà tao phải đưa nó về

dưới kia không thì sớm muộn gì cũng bị mày làm hỏng người.

- Mày xem con là món hàng à, mày thích thì mày ném đi giờ mày muốn

mày lại đến đòi về. Tao nói cho mày tỉnh mộng, từ cái ngày mày đuổi con
bé đi là mày đã đéo còn tư cách làm mẹ nó rồi. Tốt nhất mày cút đi trước
khi tao nổi điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.