DIỄM CHI - Trang 191

- Cả đời ông mới mừng thọ 80 1 lần, không đi cũng phải đi. Đi về đó

năm nay nhiều bác nhiều chú về lắm, về mà lấy lì xì dốt.

- Con không cần, mẹ thích mẹ cứ tự đi, con không đi. Lần trước ông ra

nhà mẹ ông thấy mẹ chửi con ông không bênh mà còn hùa vào chửi con
bảo con giống bố nên mất dạy. Thế nên con không đi.

- Ơ hay cái con này, hư thì người lớn chửi là đúng rồi oan ức lắm hay

sao. Mà dù ông có chửi oan thì mày vẫn phải về chúc thọ ông.

- Con đã nói không đi là không đi, mẹ chẳng có quyền gì mà ép con cả.

Nói xong tôi bỏ luôn vào giường trùm chăn, mẹ ở phía ngoài vẫn lầm

bầm chửi nhưng tôi mặc kệ. Tôi không thích ông ngoại vì ông lần nào cũng
bảo tôi giống bố nên láo hỗn. Cũng chẳng thích gặp chồng mới của mẹ, dù
tôi chưa tiếp xúc với ông ta, nhưng vì ông ta nên bố mẹ tôi mới bỏ nhau,
chị em tôi mới phải khổ sở thế này nên tôi hận lắm.

Mải nhớ lại những ngày tháng ấy tôi không biết ngoài kia mọi người nói

gì với nhau, chỉ thấy bố chạy vào nhỏ nhẹ bảo:

- Chi này, em Hương thích đi với mẹ, mà em còn bé, con đi cùng em có

gì còn để ý em giúp bố với.

- Con đã bảo con không thích đi rồi, nó thích đi thì kệ nó, nó cũng học

lớp 2 rồi còn gì.

- Sao con cứ bướng bỉnh thế hả, em nó không cần trông sát sao, nhưng

mà lâu lâu nó mới về nhà ông ngoại, ở đó tiếng là toàn họ hàng ruột thịt
nhưng có mấy khi gặp nhau nên nó vẫn còn lạ lẫm. mà mẹ mày thì bố
chẳng yên tâm, rồi sợ người ta nói vào nói ra con bé nó lại tủi thân. Con
lớn, lại không hiền lành rụt rè như em, con đi theo em có ai nói gì em thì
con bênh em, bảo vệ em. Rồi còn cả thằng cha kia nữa, bố không yên tâm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.