DIỄM CHI - Trang 385

- Mẹ thôi đi, mẹ đừng có động một tí là đổ lỗi cho bố, con yêu ai, thương

ai đó là quyền của con. Bố không cấm cản con vì bố coi trọng tình nghĩa
chứ không tham tiền như mẹ.

Mẹ nghe xong thì sững sờ chỉ tay vào mặt tôi mà giận giữ nói:

- Con này.. mày… mày giỏi, giỏi lắm rồi

- Từ nay cuộc sống của con mẹ cứ để con tự quyết định, sướng khổ gì

sau này con tự chịu.

Sau lần ấy mẹ giận không thèm lên nhà nữa, cũng chẳng còn đem ảnh tôi

đi mai mối mỗi ngày. Cái tư tưởng ép tôi lấy con nhà giàu cũng bị dập tắt từ
đó. Tôi không buồn mà ngược lại thấy vô cùng thoải mái, tôi cũng thừa biết
lý do vì sao đợt này mẹ đột nhiên quan tới việc yêu đương của tôi như thế.

Vì mẹ đang chán chồng, chán cái cảnh ngày vất vả đi làm, đêm lại phải

hầu hạ một lão say. Chồng mới của mẹ sau một lần tai nạn thì buộc phải
nghỉ hưu non vì mất sức. Ở nhà buồn chán lại thêm mặc cảm về bản thân
nên ông ta lao đầu vào rượu chè, cả ngày lúc nào cũng say xỉn rồi lại lè nhè
ghen tuông. Ông ta cho rằng:

- Ngày xưa may bỏ chồng bỏ con để đi với tao được thì bây giờ mày

cũng thế. Cái thứ lăng loàn nó ăn vào máu mày rồi, con mày mày còn bỏ
được thì tao có là gì.

- Ông câm cái mồm ông lại đi suốt ngày rượu chè bê tha, ông nói nữa tôi

chở ông ra bờ máng tôi vất đấy.

- Nhà này phần lớn tiền của tao, mày lấy quyền hành gì mà đuổi tao. Tao

nói cho mày nghe, mày lấy tao thì phải hầu hạ phục vụ tao, để tao mà biết
mày có tư tình với thằng nào thì chết với tao. Cái thứ lăng loàn, cái loại
khốn nạn, vì dây vào mày nên đời tao mới thê thảm thế này đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.