DIỄM CHI - Trang 84

- Hương nghe chị nói này, Hương phải thật ngoan, nếu không mẹ sẽ

không về đâu.

Cái Hương đã lên 5, chưa gọi là hiểu chuyện nhưng cũng có thể hiểu ý

tôi muốn nói. Nó gật đầu rồi đi ra mép cửa lấp ló nhìn mẹ. Chắc nó nhớ mẹ,
thèm mẹ bế lắm.

Mẹ gọi điện thoại cho bố xong, thấy cái Hương thì vời tay gọi:

- Hương, ra đây với mẹ, mẹ mua kẹo cho hai chị em này.

Chỉ chờ có thế, cái Hương như chim sổ lồng chạy ào ra xà vào lòng mẹ,

tôi cũng đi theo nó ra để nhìn mẹ thật rõ cho thỏa nỗi nhớ.

Hai chị em đều vui như trẩy hội khi thấy mẹ về, chỉ có bà là khó chịu, bà

chống cái gậy ra gốc khế nơi ba mẹ con đang ngồi hỏi:

- Chị về đây có việc gì.

Mẹ đang bóc kẹo cho cái Hương, nghe bà hỏi thì ngẩng đầu dậy nói:

- Con về đây có chuyện muốn nói với anh Quyền.

- Chị bỏ chồng, bỏ con chị còn muốn nói gì với nó, còn muốn làm khổ

bố con nó đến thế nào chị mới vừa lòng.

Tôi thấy bà lớn tiếng thì kéo tay bà khó chịu nói:

- Bà đừng mắng mẹ con nữa, bà mà mắng mẹ đi nữa con bắt đền bà đấy.

Bà nhìn tôi đáy mắt toàn sự buồn thương mà lắc đầu không nói nữa. Một

lát sau thì bố trở về, đầu tóc còn vương nguyên bụi bặm, quần áo toàn cỏ
Xuyến Chi đâm vào. Bố lau vội giọt mồ hôi trên má rồi lạnh lùng hỏi:

- Sao, cô muốn nói cái gì với tôi?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.