DIỄM CỐT - Trang 196

Triệu Khuyếch gian trá xảo quyệt, con trai lão là thứ bất tài vô dụng.

Hắn cướp công lao cái thế của Tạ Thư Hiền, nhưng lại cảm thấy đó là

lẽ đương nhiên. Hắn còn cảm thấy, Tạ Thư Hiền kia bỗng dưng vô cớ được
nhận nhiều tiền như vậy từ nhà hắn, khiến hắn không nuốt nổi mối hận này.
Vậy là hắn lấy danh nghĩa chủ tướng, hẹn chàng ta ra ngoài thành đua
ngựa, trên đường đua, còn giả bộ bất cẩn quất roi vào mặt Tạ Thư Hiền,
khiến chàng ta rơi xuống ngựa.

Đáng thương thay, Tạ Thư Hiền là một viên nho tướng, sau khi ngã

ngựa, đã không thể mở mắt ra được nữa.

Đại thiếu gia của Triệu gia còn thấy chưa đủ, không những không vờ

thu lượm thi thể, còn sai người mang chàng ta vào kỹ viện. Hắn nghĩ bụng,
lúc còn sống ngươi giữ thân trong sạch, ta muốn thấy lúc chết ngươi dơ dáy
thế nào, bổn thiếu gia ta tống ngươi vào trong kỹ viện, rồi sau sẽ cho người
hồi báo rằng, ngươi cơm rượu no say xong thì chết trên người kỹ nữ thanh
lâu.

Yên Chi không biết ân oán giữa họ. Nhưng nàng ta vẫn giữ thi thể

nguội lạnh của Tạ Thư Hiền lại.

Không vì lý do nào khác, mà bởi ngày hôm đó Tạ Thư Hiền bỏ số tiền

lớn ra để mua nàng ta, nhưng ngay tới một ngón tay của nàng ta cũng chưa
động đến.

Nàng ta nợ Tạ Thư Hiền một đêm.

Đêm hôm ấy, Yên Chi khoác trên người hồng y như tân nương, lặng lẽ

quỳ bên thi thể của Tạ Thư Hiền, nàng ta xắn tay áo, vớt khăn mặt trong
thau bạc lên, vắt khô, rồi cẩn thận lau đi vết máu và bùn đất trên khuôn mặt
chàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.