DIỄM CỐT - Trang 216

Ai chuyên nghề kẻ đấy, tên buôn người này vào Nam ra Bắc, chuyên

nghề bắt cóc buôn bán nữ nhân, không biết đã lừa gạt bao nhiêu người. Lần
này lại làm vẻ vang thêm chiến tích.

Một người là hoạ bì sư, một người là hoa khôi kinh thành, bị hắn ta

dắt theo đi vào trong tửu lâu phía trước.

Bên tai vẳng tiếng cụng chén, tơ trúc dây đàn. Cánh mũi ngào ngạt

hương rượu, mồ hôi thoáng hương đẫm nhoà. Trước mắt là nhưng nam nữ
đang lả lơi cướng khúc “Ngày nay có rượu, ngày nay uống, sầu muộn ngày
sau tạm gạt đi”.

Nơi này là hắc lâu – nơi tụ tập của nhưng kẻ chuyên lừa gạt, chém giết

và bắt cóc trên giang hồ. Lâu chủ là Hắc lão đại, nhân vật tàn nhẫn khét
tiếng trong hắc đạo. Hoa Diễm Cốt và Yên Chi vừa bước vào cửa lớn, lão
liền ngước cái đầu trọc lên nhìn, cặp mắt hiểm độc dò xét hai người, sau đó
cười để lộ ra hàm răng vàng khè, bảo với nam nhân bên cạnh: “Huynh đệ,
đều là tuyệt sắc cả đấy, đệ hãy chọn lấy một người, coi như lễ vật gặp mắt
ca ca tặng đệ”.

Hoa Diễm Cốt nhìn về phía người đó, bỗng chốc lửa bốc cao ba

trượng.

Ánh đèn lập loè trên mặt nạ hắn, gió thoảng lay động cổ áo lông thú

màu đen của hắn.

Giữa không gian phù hoa mê ly, lưng dựa gối, Vân Tà giơ cao ly rượu

về phía nàng, nhếch lên điệu cười gian tà.

“Vậy ta cũng không khách khí”, hắn uống cạn mỹ tửu trong chén, sau

đó uể oải đứng dậy, bước tới trước mặt Hoa Diễm Cốt, bế xốc nàng lên.

Tiếng hò reo bất chợt vang lên, Hoa Diễm Cốt mềm nhũn không còn

sức lực nằm trong lòng hắn, lạnh lùng hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.