DIỄM CỐT - Trang 220

Yên Chi nhìn hắn, không hiểu lời hắn nói là có ý gì.

Tên mặt sẹo lộ ra bộ nghiêm chỉnh đứng dậy, chắp tay với đám người

chung quanh, ngoáy đầu mà kể cứ như lão thuyết thư: “Chắc các huynh đẹ
không hiểu, tại sao năm xưa ta đường đường là bướm vờn hoa mà chẳng
thèm đoái hoài bao nhiêu quả phụ tiểu thê, mà lại một mực theo đuổi một
nữ tử xấu xí... Ha ha, chắc mọi người không biết, nữ tử xấu xí ấy tuy chẳng
được nước gì, song lại có một đống mẫu thân xinh đẹp, ai nấy cũng đều là
mỹ nhân tuyệt sắc xuất thần từ Vạn Hoa lâu, có vài người còn là hoa khôi
nổi danh gần xa. Trước kia nếu muốn ngủ với bọn họ một đêm, e là phải
chuẩn bị trước ngàn lượng vàng!”.

Những tiếng xì xào chợt nổi lên, vẻ mặt Yên Chi biến sắc.

“Nữ tử xấu xí kia cũng là loại ngu ngốc, có bao nhiêu mẫu thân được

gả vào hào môn như vậy, ả cứ theo bừa một người, bây giờ có phải đã sung
túc rồi không! Song ả cũng hay ho lắm, lại cứ muốn dựa vào sức mình để
kiếm sống. Chậc chậc, ta thấy đôi chân ấy ngày càng to mà cảm thấy ghê
tởm!”, tên mặt sẹo đắc ý nói: “Đâu như lão tử, sau khi lấy lòng ả thì đã đi
guốc trong bụng ả, lại có được trong tay thư ả viết cho những diễm kỹ
muốn thoát ly thanh lâu kia. Rồi sau đó ta bèn tìm bọn họ, lừa rằng ả xấu xí
kia mắc trọng bệnh, lừa người nào là người đó trúng kế, bỗng chốc đã hốt
được bộn tiền... Có vài lần đám nữ nhân ấy không yên tâm, đòi cùng ta về
thăm ả, kết quả trên đường đi đã bị ta cướp tài đoạt sắc, thực là một mũi tên
trúng không biết bao nhiêu con chim!”.

“Chỉ dựa vào khuôn mặt xấu xí này của ngươi?”, có kẻ ngờ vực.

“Lại còn bướm vờn hoa nữa?”

“Còn không phải hoạ bì sư trên lầu đổi cho hay sao...”

Tên mặt sẹo hết cách nói. Hắc lão đại cũng không biết nam nhân tự

xưng hoạ bì sư kia từ đâu tới, lão bản tính đa nghi, vậy là bèn đem hắn ta ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.