DIỄM CỐT - Trang 253

Hoa Diễm Cốt nhận lại hũ rượu, dốc miệng hũ xuống lòng bàn tay, sau

đó mếu máo nói: “Sao ngươi không chừa lại một ngụm cho ta…”.

“Về rồi uống sau.”

Kinh Ảnh vừa nói vừa bước tới bên tủ, moi ra một bộ y phục phi ngư

rồi mặc luôn lên người. Lúc trước cậu ta bị Hàn Quang bắt đi làm trâu
ngựa, bộ y phục phi ngư và thanh Tú xuân đao này là được phát cho khi ấy.

“Sao phải thay y phục?”, Hoa Diễm Cốt lấy làm lạ hỏi.

“Vì an toàn”, Kinh Ảnh “Keng” một tiếng thu kiếm vào trong bao,

điềm tĩnh quay đầu sang nói với Hoa Diễm Cốt: “Ta phát hiện, chỉ cần mặc
bộ y phục này vào thì những tử đệ phú gia hay những công tử chơi bời sẽ
phải tránh xa ba thước, ngay cả xe ngựa cản đường cũng phải tự động
nhường bước. Người muốn dạo phố, dẫn theo ta là thích hợp quá rồi”.

Hoa Diễm Cốt hơi bĩu môi: “Hóa ra Cẩm y vệ còn có tác dụng này…

tuyệt lắm, sau này ngươi hãy biết sớ dâng lên Hàn Quang, để huynh ấy
thăng chức cho ngươi. Khụ khụ, có điều nơi ta muốn đến chỉ e không có tử
đệ phú quý, cũng chẳng có công tử chơi bời…”.

Kinh Ảnh ngẩn người: “Người muốn đi đâu?”.

“Ta muốn ra chợ.”

Kinh Ảnh lập tức cởi bỏ phi ngư phục, quẳng sang một bên, sau đó lục

tủ, lượm ra một bộ y phục màu vàng của người quản chợ.

Ở nơi đóng quân của Chỉ huy Cẩm y vệ, nếu thảnh thơi không có việc,

Hàn Quang sẽ phái cậu ta đi làm quản chợ: quản lý khu chợ, kiêm quản lý
chuyện thuế má của dân.

“Sao lại phải thay đồ nữa?”, Hoa Diễm Cốt nghi hoặc hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.