DIỄM CỐT - Trang 288

“Ta giỏi chinh chiến.”

“Trẫm không thiếu tướng quân.”

“Làm gì có Hoàng đế nào không thiếu Tướng quân, dũng sỹ chứ!”,

Vãn Vãn bắt đầu cảm thấy đối phương đang coi thường mình.

Sở Tử Phục cười lạnh, ngẩng đầu lên nói: “Thực không giấu gì, trẫm

tuy là quân vương nước Sở, song trong tay lại không có quyền điều hành
Tướng quân. Nếu ngươi muốn làm Tướng quân hay dũng sỹ, vậy thì tìm
nhầm người rồi”.

Nghĩ kỹ Vãn Vãn cũng nhận thấy lời hắn nói không phải là giả. Đại

quyền của nước Sở đều nằm trong tay Quốc sư Phượng Huyết Ca, từ trước
đến nay đều không liên quan tới Sở Tử Phục. Vị quân vương trước mắt đây,
nói trắng ra chẳng qua chỉ là vật trang trí quý báu nhất của nước Sở mà
thôi, không khác là mấy so với bình hoa hay tấm bình phong. Nàng ta chạy
tới tìm hắn khoe khoang vũ lực, quả là đã tìm nhầm người thật.

“Vậy bên cạnh ngươi còn thiếu gì hay không?” Nghĩ tới đây, Vãn Vãn

chỉ còn biết hạ mình. Nàng cũng rõ về bản thân mình, ngoài chiến lược võ
nghệ ra thì không còn gì khác. Vì để hoàn thành lời giao ước với họa bì sư
kia, phải ở bên cạnh Tiểu hoàng đế, nàng ta buộc phải chịu đựng để cầu
toàn.

“Bên cạnh trẫm thiếu gì à?”, Tiểu hoàng thượng lạnh nhạt liếc nhìn lão

thái giám.

“Hoàng thượng thứ gì cũng không thiếu”, nụ cười trên mặt lão thái

giám như một đóa hoa cúc già cỗi: “Dù có thiếu, cũng có thể lập tức chọn
được một bầy cung nữ thượng đẳng dâng lên, đâu cần phải chọn đám người
hạ đẳng không rõ lai lịch”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.