DIỄM CỐT - Trang 286

Đông cung bỗng chốc trở nên náo loạn, đám thị vệ tuần tra chạy qua

chạy lại, đám cung nữ kinh hãi la hét, còn những thái giám sợ đến nỗi làm
rơi vỡ ly đĩa quý giá. Nhưng đã tìm kiếm rất lâu mà vẫn không bắt được nữ
tử mặc y phục màu tím như lời lão thái giám nói.

“Chắc không phải ả đã tìm tới nơi ở của Hoàng thượng rồi chứ?”

Lão thái giám bị chính mình dọa cho hồn phiêu phách lạc, vội vã dẫn

theo một đám thị vệ chạy về phía Vọng Tuyết viên – nơi ở của Tiểu hoàng
thượng.

Buổi sớm ngắm tuyết rơi, đêm trước say men rượu, sáng nay thức dậy

lạnh bội phần.

Tiểu hoàng thượng khoác trên mình tấm áo choàng lông hạc, tựa

người vào lan can ngắm tuyết trắng.

Lão thái giám trông thấy tấm lưng của hắn, đang định thở phào nhẹ

nhõm, thì bỗng một bàn tay đập lên vai ông ta.

Vãn Vãn từ đằng sau chạy lên trước mặt ông ta nói: “Đa tạ dẫn

đường”.

Lão thái giám sững nguwoif: “Ngươi!”.

“Ngươi trung thành bảo vệ chủ nhân là tốt, nhưng có lúc lại có lợi cho

kẻ như ta”, Vãn Vãn võ vai ông ta, cười hì hì nói: “Nếu ngươi không nóng
lòng muốn tới xem Hoàng thượng có xảy ra chuyện hay không, hoàng cung
rộng lớn như vậy, ta đâu tìm được người chứ!”.

Khuôn mặt của lão thái giám đã hửng đỏ, còn đám thị vệ đã đánh mắt

nhìn nhau, sau đó bao vây lấy Vãn Vãn. Nhưng nàng ta lại hoàn toàn không
bận tâm, chỉ thong thả lấy tấm lệnh bài Phượng Hoàng và thư tiến cử ra,
sau đó nhìn về phía nam tử đang đứng trong đình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.