DIỄM CỐT - Trang 29

“Thứ nhất, phu nhân và ta sẽ không bao giờ gặp lại nhau nữa.” Hoa

Diễm Cốt đột nhiên cất lời: “Họa bì một khi đã thành thì duyên phận coi
như đã tận.”

Triệu Như Thì vẫn bám vào tấm gương, nghe thấy lời của Hoa Diễm

Cốt cũng chỉ “Ừ, ừ ” hai tiếng không mấy để tâm.

“Thứ hai, phải giữ kín bí mật này.” Hoa Diễm Cốt ra bộ dáng đang thi

hành công vụ. Triệu Như Thì tuy rằng không để tâm lắng nghe, song ba cái
thiết luật này thì nàng vẫn cần phải nói ra hết.

“Ta sẽ không tiết lộ chuyện phu nhân là Triệu Như Thì, phu nhân cũng

không được tiết lộ chuyện ta là họa bì sư.”

“Thứ ba, lấy bì đổi bì.” Hoa Diễm Cốt sau cùng nói: ”Tấm da trước

kia của phu nhân, giờ thuộc về ta, từ nay không liên quan gì tới phu nhân
nữa.”

“Cái gì?” Triệu Như Thì rốt cục cũng định thần, nhíu mày nhìn Hoa

Diễm Cốt với vẻ cảnh giác: ”

“ Có gì mà không ổn?” Hoa Diễm Cốt cười lạnh nói.

Triệu Như Thì đánh mắt nhìn tấm da đã theo mình hai mươi năm đang

ngâm trong nước thuốc, mi mày ai oán, tựa như vẫn còn sống, dường như
sẽ mở mắt ra sống lại bất cứ lúc nào.

Niềm vui sướng ban nãy bỗng chốc tan biến, Triệu Như Thì rùng

mình, quay đầu sang nhìn Hoa Diễm Cốt: “Cô nương, chi bằng ta trả thêm
ngân lượng cho cô nương, cô nương hãy giúp ta đốt nó đi… ”

“Lấy da đổi da, từ xưa đã là như vậy, nếu phu nhân không đồng ý, ta

sẽ giúp đổi lại da.” Hoa Diễm Cốt ngắt lời: “Nếu chỉ lấy ra mà không thu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.