DIỄM CỐT - Trang 401

Không cùng chí hướng khó đi cùng đường, Thái hậu là nữ tử xuất thân

trong gia đình nhà quan, phụ thân là Lễ bộ thượng thư, trong nhà có bao
nhiê thê thiếp, đã quen với thói đấu đá trong phủ. Còn Hoa Diễm Cốt
đường đường là một hoạ bì sư, những người xuất thân nghề này đều có một
thói quen xấu, đó là khi gặp gỡ ai không thuận mắt thì hai còn mắt sẽ như
thanh đao xẻ da vào tận tim phổi, người thường thì sao mà chịu nổi.

Chẳng hạn như Thái hậu.

Kẻ địch khiêu khích nhưng ta vẫn bất động, mặc cho Thái hậu lời lẽ

sắc như đao, Hoa Diễm Cốt vẫn không tiếp chiêu. Nàng không tiếp chiêu
đã đành, vậy mà còn nhìn chằm chằm Thái hậu, ánh mắt ấy hết sức ghê
rợn, thực sự khiến người ta cảm giác như gặp ma giữa ban ngày.

“Ngươi nói gì đi chứ!”, Thái hậu ảo não nói.

Khoé môi Hoa Diễm Cốt khẽ giật, rồi thong thả nói: “Thái hậu đố kỵ

với ta sao?”.

Thái hậu nhìn xoáy vào Hoa Diễm Cốt, chậm rãi nói: “Ai gia là Thái

hậu, là nữ nhân cao quý nhất Sở quốc, dung mạo ngươi rồi cũng có ngày
tàn tạ, nhưng địa vị của ai gia mãi mãi không thay đổi, đợi tới ngày đó,
ngươi có gì đáng để cho ai gia đố kỵ?”.

Hoa Diễm Cốt cười mà như không: “Dung mạo?”

Sắc mặt Thái hậu bỗng thay đổi hẳn, vừa rồi không cẩn thận đã lỡ

miệng...

Hoa Diễm Cốt đâu chịu bỏ qua cơ hội này, nàng đưa tay vuốt ve

khuôn mặt mình, làn da trắng như tuyết, ửng hồng như áng mây, nụ cười
yêu kiều, cất lời đánh trúng tim can của Thái hậu: “Thì ra Thái hậu nương
nương cao cao tại thượng như vậy lại mong muốn có được khuôn mặt của
ta...”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.