DIỄM CỐT - Trang 419

Phượng Huyết Ca cười nói: “Vi sư chẳng phải đã cho con hay rồi sao?

Để rèn luyện năng lực cho nó, vi sư đã để nó đảm nhiệm chức khâm sai đại
thần, thay vi sư tới Giang Nam, Đây là mệnh lệnh mật, người khác không
biết là phải”.

“Khéo mồm lắm!”, Hoa Diễm Cốt không chút lung lay, vẫn lạnh lùng

nhìn người trước mặt.

“Không ngờ vi sư vì con mà mấy chuyến lao đao, vậy mà lại suýt nữa

mất mạng dưới kiếm của con…”, Phượng Huyết Ca ra bộ nghiêm túc, cười
tự giễu nói: “Nếu con không có chứng cứ thì hãy bỏ kiếm xuống đi. Sau đó
để sư phụ đánh vài phát vào mông xem như trừng phạt”.

Từng ánh mắt, từng nụ cười, từng cử chỉ, từng lời nói của người này

quả thực giống y hệt Phượng Huyết Ca trong trí nhớ của Hoa Diễm Cốt.
Nhưng càng như vậy thì trong lòng nàng càng cảm thấy nôn nóng, phẫn nộ.
Cuối cùng không kiềm chế nổi phải thét lên: “Ngươi không phải sư phụ! Sư
phụ ta không ăn được tôm, nếu người ăn tôm mà lại uống rượu thì toàn
thân sẽ nổi mẩn đỏ!”.

Phượng Huyết Ca ngẩn người, ánh mắt liền lướt sang bàn thức ăn, quả

đúng là hầu hết các món đều có tôm. Bấy giờ mới sáng tỏ, thì ra bàn thức
ăn chính là một phép thử, Hoa Diễm Cốt đã tính toán từ trước, hắn chỉ sai
một nước cờ thì đã lộ chân tướng.

Nhưng kỳ lạ thay trong lòng hắn lại không hề tức giận, ngược lại còn

nảy sinh niềm vui sướng.

“Nàng nhận ra ta rồi, phải không?”

Hắn từ từ đứng dậy, hai ngón tay kẹp lấy mũi kiếm, tiến lại gần Hoa

Diễm Cốt. Lúc này, Hoa Diễm Cốt không những không thể uy hiếp được
hắn, trái lại còn bị hắn khống chế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.