DIỄM CỐT - Trang 43

“Ha ha ha... quả là quốc sắc thiên hương!”

Một tràng cười vang lên từ lồng ngực Cố Triều Huy, xem chừng hắn

đã ưng ý lắm rồi. Hắn mở bức họa ra, chẳng bận xỏ giày bước khỏi sạp,
chân trần đi qua đi lại trên tấm thảm Ba Tư.

“Nữ tử này ở đâu, mau đưa đến gặp ta.”

Khách hái hoa thấy vậy là biết rằng chủ nhân của mình quyết tâm phải

đoạt được nữ tử này, tình huống này chỉ xảy ra hai lần, lần trước, chính là
Hoa Diễm Cốt kia.

Hôm đó, một bọn khách hái hoa ngẫu nhiên bắt gặp được Hoa Diễm

Cốt, kinh ngạc trước vẻ đẹp tiên nữ của nàng, bọn chúng lập tức tìm họa sư,
lén họa một bức vẽ dung nhan Hoa Diễm Cốt, những mong sẽ khiến cho
Cố gia vui mừng vô hạn. Cứ ngỡ việc tốt đã thành, Hoa Diễm Cốt kia
chẳng qua chỉ là một y nữ sống đơn thân, không có chút thân thế nào, dù
tính tình có cứng rắn chẳng qua cũng chỉ là cục xương khó gặm mà thôi,
vậy mà khi động đến nàng thì... khách hái hoa cũng phải rùng mình.

Sáu tên khách hái hoa, bỗng chốc mất tích những bốn tên.

Hoa Diễm Cốt kia, căn bản là một cái đầm không rõ nông sâu.

“Lý Phúc!” Giọng nói không mấy vui vẻ của Cố Triều Huy cất lên.

Khách hái hoa bấy giờ mới định thần, vội vã dập đầu thưa: “Vâng,

vâng, thưa chủ nhân, ngày mai nô tài sẽ đưa nữ tử này tới”.

“Tốt!”

Cố Triều Huy lúc này mới vừa ý nhếch môi, quay lại sạp, đặt bức

tranh kia bên cạnh như muốn ngủ cùng nữ tử trong tranh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.