DIỄM CỐT - Trang 64

“Phải! Ta chẳng là cái thá gì...”, nữ tử kia từ từ nhích đến trước mặt

Triệu Như Thì, mặt đối mặt, mũi đối mũi, mắt đối mắt, sau đó ngũ quan đột
ngột nhăn rúm, bộ mặt dữ dằn như ác quỷ đến từ địa ngục, giọng nói hung
ác sắc lạnh: “Còn ngươi thì là cái thá gì hả? Triệu Như Thì! Ngươi tưởng
chỉ ngươi mới gặp được vận may hay sao? Ngươi tưởng rằng mọi chuyện
tốt đẹp trong thiên hạ đều bị ngươi chiếm sạch hay sao? Ngươi có thể gặp
được họa bì sư, vậy thì tại sao ta lại không thể? Ngươi có thể hoán đổi da
thịt để có được cuộc đời mới, vậy tại sao ta lại không thể chứ!“.

Lời nói của nữ tử kia khiến Triệu Như Thì kinh sợ lùi ra sau một bước,

trong lòng thốt lên một tiếng gào: “Hoa Diễm Cốt, đây quả là việc tốt do
ngươi tạo ra!“.

Trọng tịnh thất của Hồng Dược đường mùi hương lan tỏa.

Dưới ánh đèn, Hoa Diễm Cốt mở chiếc hộp gỗ đàn hương khắc hình

hoa ngọc lan, song chỉ trông thấy hương liệu, không thấy thứ quan trọng
nhất đặt bên trong - tấm mỹ nhân bì của Triệu Như Thì.

“Thiết luật thứ tư...”, Hoa Diễm Cốt lẩm bẩm, vẻ mặt hoang mang, tất

thảy sự vật trước mắt đều trở nên mơ hồ, chỉ có ký ức nagyf càng hiện ra rõ
rệt.

Nàng nhớ lại hai năm trước, cái ngày cùng đại sư huynh làm lễ xuất

sư*.

Chú thích - Xuất sư(*): Hoàn thành quá trình học tập, bắt đầu hành

nghề.

****

Hai người được tắm bên trong bồn thơm, thân xác và tâm can điều

thanh tỉnh, người hầu mù còn thay cho họ bộ bạch y tay áo thêu hoa, lại có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.