ĐIỂM DỐI LỪA - Trang 401

- Nhưng mà mới tháng trước, có mấy tay lặn tự do bị…
- Này! - Rachel lên tiếng - Anh nói là mấy chục năm chưa cứu người nào
cơ mà!
- Đúng thế! - Anh ta đáp. - Cứu sống. Thường là chúng tôi đến quá muộn.
Giống cá này tấn công nhanh lắm.
101.
Từ trên cao, họ thấy bóng dáng tàu Goya lung linh phía chân trời.
Cách nửa dặm, Tolland nhận ra ngay những bóng đèn mà Xavia đã bật trên
boong. Nhìn những ngọn đèn, ông chợt thấy mình giống lữ khách mệt mỏi
vừa nhìn thấy mái nhà thân yêu hiện lên phía cuối đường.
- Tôi tưởng chỉ có một người trực trên tàu cơ mà? - Rachel ngạc nhiên thấy
nhiều đèn sáng đến vậy.
- Chẳng lẽ những lúc ở nhà một mình thì cô không bật đèn sao?
- Một bóng thôi, không phải toàn bộ căn nhà như thế kia.
Tolland mỉm cười. Dù cố tỏ ra vui vẻ, Rachel không giấu nổi cảm giác bồn
chồn lo lắng. Ông muốn đặt bàn tay vai cô gái để nói đôi lời an ủi, nhưng
chẳng biết nói gì vào lúc này.
- Đèn bật lên thế kia là để cho an toàn. Để làm ra vẻ vẫn có rất nhiều người
trên tàu.
Corky cười khùng khục:
- Các anh sợ cướp biển à?
- Không. Nguy cơ lớn nhất lại chính là những kể khờ không biết đường mà
dùng radar. Cách tốt nhất để không bị đâm là để cho ai cũng phải thấy
mình.
Corky liếc nhìn con tàu chan hoà ánh sáng:
- Nhìn thấy à? Trông như thể các anh sắp mở vũ hội hoá trang nhân dịp
năm mới thì có.
- Dĩ nhiên là tiền điện thì đã có đài NBC chi trả.
Chiếc trực thăng của đội cứu hộ bờ biển nghiêng cánh và lượn vòng quanh
con tàu. Người phi công bắt đầu cho máy bay tiếp cận sân bay trực thăng
trên nóc tàu. Từ trên cao, Tolland thấy rõ những thanh giằng của con tàu
đang phải chịu áp lực rất lớn của dòng hải lưu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.