ĐIỂM DỐI LỪA - Trang 507

Bên trong tàu Traton, Rachel chợt cảm thấy một cơn đau buốt nhới thọc
mạnh khắp toàn thân. Cô hé môi, nhưng tiếng thét đau đớn chưa kịp bật ra
thì không khí đã xộc mạnh vào, ép mạnh đến mức tưởng là hai lá phổi sắp
nổ tung ra. Hai mắt như bị ấn sau mãi vào tận hộp sọ. Những tiếng ùng ùng
vang rền trong tai, Rachel tưởng như sắp ngất lịm đi. Theo bản năng, cô
nhắm nghiền mắt lại, lấy hai tay bịt chặt lỗ tai. Cảm giác đau đớn vẫn tiếp
tục tăng thêm.
Rachel nghe tiếng đập thình thình ngay trước mặt. Cô dùng hết ý chí, hé hai
mi mắt chỉ đủ để trông thấy bóng ma của Tolland trong nước biển tối sẫm.
Mặt ông áp sát vào lớp vỏ tàu bằng kính.
Tolland đang ra hiệu bảo cô làm gì đó.
Cái gì nhỉ?
Phải thật căng mắt Rachel mới nhìn thấy Tolland trong bóng đêm đen kịt.
Bị sức ép quá lớn, đồng tử của cô dường như đã biến dạng. Tuy thế, cô vẫn
biết con tàu nhỏ đã chìm sâu xuống dưới quầng sáng phát ra từ tàu Goya.
Khắp xung quanh lúc này chỉ còn một màu đen thăm thẳm.
Tolland bám vào vỏ tàu Triton, tiếp tục đập mạnh vào kính. Long ngực đau
tức vì thiếu dưỡng khí. Ông biết một vài giây nữa thôi, ông sẽ phải nổi lên
để lay hơi.
Đẩy mạnh vỏ kính đi! - ông ra lệnh cho Rachel bằng ánh mắt.
Tiếng bong bóng khí xì ra qua khe hở nghe rất rõ. Lớp gioăng đệm đã bị
bục ra ở một điểm nào đó. Tolland lần lần khắp mép cửa sổ quan sát tìm
một chỗ vênh lên để chêm ngón tay vào. Không thấy gì hết.
Phổi hết sạch dưỡng khí, tầm nhìn đã hẹp hẳn lại, ông đập mạnh vỏ kính
con tàu thêm một lần cuối cùng. Lúc này đã không còn trông thấy Rachel
được nữa. Tối đen như mực. Tận dụng chút dưỡng khí cuối cùng còn lại
trong phổi, ông hét to:
Rachel… phá… vỏ… kính… đi!
Những lời nói ấy không phát thành tiếng, chỉ là những bọt khí nổi lên.

129.
Trong khoang lái tàu Triton, đầu Rachel dường như đang bị xiết chặt bằng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.