ĐIỂM HẸN ĐEN - Trang 192

Đó là một căn nhà kín đáo. Cameron không mong đợi điều này. Anh

tưởng nó sẽ là một trong những căn hộ xa hoa lộng lẫy, là nơi để đàn ông
tìm đến những cuộc vụng trộm. Nhưng đây lại là một ngôi nhà hiền lành,
như tổ ấm được chăm chút kĩ lưỡng với một mặt tiền bằng đá vôi đẹp mắt,
các ô kính cửa sổ được đánh bóng nổi bật, đằng sau là những tấm rèm gọn
gàng sạch sẽ, dưới mỗi bệ cửa sổ đều đặt những chậu cây. Căn nhà giống
hệt như những gì Ward đã nói với Cameron: đây không phải chuyện tình
lén lút, mà là tình yêu của cuộc đời ông.

Một phụ nữ trông như người mẹ khoảng năm mươi tuổi ra mở cửa khi

nghe thấy chuông. Rõ ràng bà vừa là bà nội trợ vừa là người bầu bạn, cho
dù bà không đeo tạp dề cũng không mặc bất kỳ loại đồng phục nào, mà chỉ
đơn giản là quần áo mặc ở nhà có thêu hoa.

“Ôi, ngài Ward!” Bà mừng rỡ thốt lên. “Martine hẳn sẽ vui lắm đây!”
“Đây là ngài Cameron, một người bạn của tôi,” Ward nói, hơi căng

thẳng. “Bà Bachman.”

“Xin mời vào. Để tôi cất đồ cho.” Bà lăng xăng quanh họ. “Hai người ở

lại ăn trưa chứ?” Bà nói với cả hai người.

“Tôi không biết…” Ward nghi ngờ đáp, ném sang Cameron cái nhìn dò

hỏi.

“Tôi sẽ chạy lên ngay và…”
“Không. Cô ấy ở đâu, đang ở trên gác à? Để tôi lên làm cô ấy ngạc

nhiên.”

“Vậy thì để tôi xuống dặn dò nhà bếp. Hai ngài cứ ở lại nhé.” Bà nghiêm

nghị đặt bàn tay lên cánh tay Ward một lúc. “Ôi, đã mười hai giờ năm phút
rồi. Hai người có muốn lên gặp cô ấy một lát không? Martine sẽ rất thích
đấy; cô ấy sẽ rất hạnh phúc.”

Trên đường lên gác, Cameron cảnh báo ông ta. “Hãy bình tĩnh lại đi.

Ngài hơi căng thẳng đấy. Nếu ngài không muốn cô ấy nhận ra điều gì…”

“Giúp tôi đi,” người đàn ông xúc động nói. “Giúp tôi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.