đáng kể và củng cố thêm cho nghiên cứu về sự an toàn của thuốc trong sử
dụng điều trị bệnh. Không lâu sau đó, loại thuốc này được đưa ra thị
trường. Chỉ trong một thời gian ngắn, công ty đã phải ra lệnh thu hồi lại
toàn bộ số thuốc sau khi có 6 người tử vong và hàng trăm người bị ảnh
hưởng sau khi sử dụng thuốc. Bạn có nghĩ đây là một sự vô đạo đức của
nhà nghiên cứu?
Câu chuyện thứ hai:
Trong quá trình nghiên cứu, nhà khoa học phải quyết định xem có nên
đưa những số liệu lâm sàng vào trong kết quả nghiên cứu của mình hay
không. Thời gian đang rất gấp rút và kinh phí cho dự án nghiên cứu lần này
không còn nhiều. Ông tin rằng sản phẩm này là an toàn và hiệu quả trong
việc điều trị bệnh. Khi thời hạn nghiên cứu sắp hết, ông nhận ra rằng nếu có
được số liệu nghiên cứu về tác dụng của thuốc trên 4 đối tượng nữa, kết
quả nghiên cứu sẽ rõ ràng hơn. Ông quyết định làm giả số liệu để hoàn
thành kết quả nghiên cứu của mình và nhanh chóng sau đó, loại thuốc này
được đưa ra thị trường. Loại thuốc này đã đem lại lợi nhuận lớn cho công
ty nhờ hiệu quả tích cực của nó trên người bệnh và gây ra ít tác dụng phụ.
Bạn nghĩ thế nào về sự vô đạo đức của nhà nghiên cứu trong câu
chuyện thứ hai? Câu chuyện nào theo bạn là không thể tha thứ được?
Để hiểu được cách chúng ta nhìn nhận về vấn đề đạo đức, chúng tôi đã
tiến hành thử nghiệm với hai câu chuyện này trên 2 nhóm đối tượng. Mỗi
nhóm được yêu cầu đọc một câu chuyện và nêu ra suy nghĩ của mình về
hành động của nhà khoa học trong trường hợp đó.
chuyện thứ nhất có thái độ chỉ trích đối với nhà khoa học trong câu chuyện
rõ rệt hơn hẳn so với nhóm đọc câu chuyện thứ hai. Nhóm thứ nhất cũng
cho rằng nhà khoa học trong câu chuyện cần phải bị trừng phạt một cách
mạnh mẽ vì hành động vô đạo đức của mình. Dù vậy, có lẽ bạn đã nhận ra
rằng, chính hành động của nhà nghiên cứu trong câu chuyện thứ 2 vô đạo