DIỄM QUỶ - Trang 138

Hắn xoay người muốn thoát ra khỏi cái ôm của Không Hoa, nhưng

Không Hoa lại cố ý ôm lấy hắn, để hắn lên khung cửa, nâng mặt hắn đối
diện với mình “Năm xưa là Sở Tắc Quân tặng ngươi, giờ là ta.”

Cũng không ngờ Tang Mạch nghe xong không giận ngược lại còn cười

“Tặng? Là ta cố đòi. Bởi vì Tắc Hân cũng có, nên hắn tuyệt đối sẽ không
tặng nữa…”

Lời còn chưa dứt, đã bị nụ hôn của Không Hoa lấp kín miệng. Không

cẩn thận như lúc trước, y liên tục công thành lược địa (thì là chiếm lấy
chiếm để á!), đầu lưỡi vói vào trong họng, mạnh tới mức như muốn trực
tiếp cắn tới trái tim tầng tầng phòng ngự của Diễm quỷ. Tang Mạch trở tay
không kịp, vội giãy dụa cự tuyệt, Không Hoa liền giữ lấy hai cổ tay khiến
hắn vô pháp khước từ. Hắn há miệng hung hăng cắn môi y, đổi lại Không
Hoa quấn lấy lưỡi hắn hôn càng thêm sâu. Lưng đặt trên khung cửa, nam
nhân một tay trói buộc cổ tay hắn, một tay luồn ra sau lưng cấp thiết muốn
cho thân thể hai người càng dính sát vào nhau hơn. Diễm quỷ mở lớn hai
mắt bị ép đối diện với cặp đồng tử màu mực, bị thương tiếc tràn ngập trong
đó chấn động…

“Để ta cũng hứa cho ngươi chút gì đó.” Buông hai tay ra, môi áp vào

môi, Minh chủ ở sâu trong địa phủ không lộ ái dục lại đang ôm mặt Diễm
quỷ nhẹ giọng nói nhỏ, khẩu khí đau thương mà bất đắc dĩ. Lại tiếp tục
hôn, nhẹ nhàng tới mức như sợ một khi không cẩn thận cơ hội này sẽ tan
thành tro bụi.

Lúc này đây, Tang Mạch không cự tuyệt nữa, hắn kinh ngạc nhìn gương

mặt gần trong gang tấc, chậm rãi nhắm mắt lại.

Rốt cuộc… trốn tránh mọi cách, vẫn không thoát được…

Không biết người tuyết hài tử nhà ai đắp bên đường đã tan ra, dưới cán

chổi trụi lủi chỉ còn một vũng tuyết tan, hài tử ngồi bên vũng nước khóc hu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.