DIỄM QUỶ - Trang 193

bạch phân minh, khóe mắt hơi nhếc lên, khiếp đảm rồi lại quật cường, trong
mắt là tịch mịch sâu sắc, giống như mình. Tang Mạch. Đó là lần đầu tiên
nhìn thấy Tang Mạch.

Nhớ ra rồi, ký ức của Sở Tắc Quân.

“Tang Mạch, ta nhớ ra ngươi rồi.” Đã từng nói, muốn nhớ lại về ngươi,

như vậy, là có thể bên ngươi thật dài thật lâu. Không Hoa hơi nở nụ cười,
bên gò má hiện ra lệ ngân. Bàn tay vuốt ve mặt Tang Mạch chậm rãi trượt
xuống, cầm kim trâm cắm ở trên ngực hắn. Sát khí của Hình thiên cắt đứt
ngón tay y, máu của hai người hòa vào nhau.

“Lần trước, là ta sơ sẩy, cho ngươi may mắn thắng.” Hắn cúi đầu ở bên

tai Tang Mạch nói nhỏ vô cùng thân thiết, như là lời tâm tình ôn nhu nhất
thế gian “Thế nhưng lần này… tuyệt đối! Không!”

Ngữ điệu đột nhiên chuyển cao, hai hàng lông mày dựng ngược, cổ tay

thuận thế đưa tới, cấp tốc rút kim trâm ra khỏi cơ thể Tang Mạch. Huyết
hoa phi vũ, vài điểm huỳnh quang lập lòe, tam hồn lục phách theo huyết
châu văng khắp nơi mà hăng hái bắn về phía xa. Dạ nha ngoài phòng đều
rít lên the thé, vỗ cánh bay theo.

Theo hồn phách rời xa, thân thể Tang Mạch nhất thời mất hết sinh khí,

chỉ có hai mắt còn mở lớn kinh ngạc, tựa hồ vẫn không thể tin được.

Không Hoa thu Hình thiên vào tay áo, ôm hắn chậm rãi đứng lên, ngoài

phòng sắc trời đã tối, huyền nguyệt cong cong đọng ở nơi xa vời, thế gian
ban đêm bình thản mà yên tĩnh “Tang Mạch, chúng ta lại cược thêm một
lần nữa đi. Ta đặt tất cả mọi thứ ta có, cược lấy yêu hận của ngươi.”

Thân ảnh hắc sắc nắm tay một hài đồng nho nhỏ càng đi càng xa, tan

vào bóng đêm thâm trầm. Cánh hoa hồng sắc dài mảnh tự nhiên rơi xuống,
vùi lấp tất cả trong Tấn vương phủ. ‘Y nha ——” một tiếng, cửa gỗ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.