DIỄM QUỶ - Trang 218

Nữ quỷ xoay người rời đi vài bước rồi lại không nhịn được mà dừng lại

“Ngươi biết rõ ra chỉ có thể trả lại một Tang Mạch sống động, cũng không
phải một Tang Mạch cuồng dại vì ngươi.”

“Với ta mà nói, có gì khác nhau?”

Y không hề quay đầu lại, trong lời nói mang theo tiếu ý, như là đang

cười sự ngờ vực của ả.

Tiểu Miêu từ đầu tới cuối không hề lên tiếng, ghé vào bên cửa sổ, nhìn

theo nữ quỷ đi càng lúc càng xa, tiêu thất ở trong Vong Xuyên vô tận. Quay
đầu lại, nam nhân vẫn đang cúi người ôm chặt lấy Tang Mạch, cằm gác lên
bờ vai hắn, mặt áp vào mặt, ngực đặt trước ngực, uyên ương giao cảnh.
Tiểu Miêu nhìn thấy, bên má y thủy quang ẩn hiện, có thể là mồ hôi chưa
khô, cũng có thể là…

***

“Kỳ lân mất sừng còn được gọi là kỳ lân sao?” Một bước tiến qua cửa

phòng, liền nhìn thấy hắn dựa nghiêng ở đầu giường, tóc đen như mực, một
thân bạch y, mép vạt áo là hoa văn mây cuốn tinh xảo phiêu dật. Tiểu Miêu
bị hắn ôm vào trong ngực, môi đôi mắt ngập nước, trên khuôn mặt nhỏ
trắng mềm có mấy vết hồng do bị nhéo, miệng mếu máo, có vẻ sắp khóc.
Hắn ngước mắt lên nhìn ra cửa, một đôi mắt dịu dàng hơi cong lên, bên
môi mang ba phần ý cười, thanh tú như học sinh rụt rè trước mặt thánh
nhân, nhưng trong ánh mắt lẳng lơ lộ ra vẻ phong trần. Tang Mạch.

“Ta nợ ngươi.” Không Hoa chỉ đứng ở cạnh cửa, toàn bộ thần sắc bị

khuất trong bóng ma của quỷ hỏa ảm đạm. Giống như lúc mới gặp, đứng xa
xa, nhìn xa xa, tựa hồ đến tiếng nói cũng xa xôi.

Thấy Tang Mạch nhìn xuống, tiếu ý trên mặt hơi giảm, Không Hoa lại

nói “Ngươi cũng có thể coi như là ngươi nợ ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.