DIỄM QUỶ - Trang 43

Ngay phía sau, cách một tầng giấy cửa sổ hơi mỏng, nghe được nam

nhân trong phòng ngủ hứa hẹn nghiêm túc mà kiên định “Tử Hi, nếu ta phụ
ngươi, sau này sẽ bị ngũ lôi oanh đính.”

Tiếp theo là tiếng thở dốc khiến người ta mặt đỏ tim đập, Ngụy vương

Tắc Minh sấm rền gió cuốn trên trốn quan trường yêu người hầu bên mình,
nam nhân ôn nhu tên gọi Viên Tử Hi kia.

Tang Mạch bỗng cong khóe miệng, ánh mắt mê ly “Tử Hi cũng yêu

hắn.”

Rất yêu, rất yêu.

“Vậy còn ngươi?” Không Hoa ngồi ở mép giường nghiêng tới gần dùng

ống tay áo lau đi mồ hôi hột trên trán hắn.

Tang Mạch lại hướng về phía ánh sáng nến yếu ớt, nhìn gương mặt tuấn

mỹ gần trong gang tấc của hắn, cười lên không tiếng động.

Cuộc đời ba mươi năm ngắn ngủi không thể gọi là gập ghềnh những

cũng không hề toàn vẹn. Sinh ra trong một nhà quan lại cũng không hiển
hách, phụ thân hai mươi năm gian khổ học tập lại ở tại quan trường hao
tâm tổn trí mười năm, kết quả bất quá chỉ là một tiểu lại (QT: chức vụ
không có phẩm cấp thời phong kiến) hèn mọn. Mẫu thân sinh hạ muội
muội xong thì nhắm mắt xuôi tay, mẹ kế xinh đẹp lại có cái miệng cay độc
cùng một trái tim lạnh lùng bạc bẽo. Lúc huynh đệ cùng cha khác mẹ ra đời
thì hắn mới bảy tuổi, phụ thân đưa hắn tới trước một cánh cửa màu hồng
cao cao, vẻ tươi cười dối trá mà cứng ngắc “Mạch Nhi, tiền đồ của Tang gia
chúng ta phải dựa vào con đấy.” Hắn ngây thơ gật đầu, từ đáy lòng nổi lên
chút sợ hãi.

Đại môn sặc sỡ sơn son theo đó mở ra, thiếu niên bên trong có một đôi

đồng tử đen như mực, sắc mặt tối tăm tái nhợt. Hắn thấy cậu ta ăn mặc y
sam hắc sắc, tóc đen dài tán loạn trên đầu vai, trong tay lại cầm một thanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.