DIỄM QUỶ - Trang 53

Tang Mạch không có dự định vào cửa, cách cửa sổ nói lời xã giao với

hắn “Đúng vậy, sợ một khi không lưu ý ngươi sẽ ăn mất Nam Phong nhà
chúng ta.”

Người bên kia cong lên khóe miệng trông như hồ ly, một đôi nhãn đồng

màu mực sáng tới lóa mắt.

Đông chí hàng năm, ngày này phải kính thiên tế tổ quỳ lạy phụ mẫu.

Nhìn ra ngoại ô xa xa thành đông có một mảnh khói lửa, ngoài ba dặm
cũng có thể ngửi được mùi giấy tích bạc***. Đám cô hồn dã quỷ từng gặp
trong chợ quỷ ăn mặc bộ đồ mới chỉnh tề đi ra từ chỗ sâu trong sương mù,
dầu mỡ bên mép bóng nhẫy lóe sáng, túi tiền trong tay áo nặng trịch, còn
leng keng rung động. Bởi vì nhớ thương con cháu người nhà nên vứt bỏ cơ
hội tái thế làm người, phiêu bạt khắp thiên hạ, ngày này, rốt cuộc có thể hảo
hảo hưởng phúc, cho dù chính mình cũng không nhớ rõ người ở trước tấm
bia đá là con cháu hiếu thuận đời thứ mấy rồi.

Tang Mạch đứng rất xa, người đi qua qua đi lại bên cạnh. Phàm nhân

mang theo vợ con cùng hộp thức ăn, quỷ hồn nghênh ngang nước bọt chảy
tí tách.

“Sao ngươi không đi hưởng thụ đồ cúng?” Không Hoa đi ra từ chỗ nào

đó, quần áo đen tinh khiết có ánh sáng nhạt lóe ra, là bạc vụn trên giấy tích
bạc.

Tang Mạch phủi hộ khói bụi trên đầu vai hắn, đáp theo sự thực “Ta một

là chưa lấy vợ, hai là không có con cháu, còn ai nhớ tới đây?”

“Vậy huynh đệ đâu? Dù gì thì cũng phải có cháu trai cháu gái chứ?”

Hắn nhớ rõ người này còn có đệ muội mà.

Tang Mạch cười cười, lực đạo trong tay càng mạnh thêm “Tam đệ ta so

với ta có tiền đồ hơn, thi đạt được một công danh, đáng tiếc hắn không
nhận ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.