DIỄM QUỶ - Trang 60

khắp mặt đất, Tang Mạch nheo mắt lại, vẫn chưa lưu ý tới động tác của
Không Hoa “Nam Phong đâu?”

“Gặp gỡ vài đồng học, chút nữa sẽ về.” Lặng lẽ thu hồi tay, Không Hoa

nhìn gương mặt biếng nhác chưa hết buồn ngủ hồi phục vẻ xa cách trước
kia, dáng vẻ nhã nhặn tuấn tú của hắn càng khó truy tìm.

“Ta đi tìm hắn.”

Tang Mạch nghe vậy đứng dậy, tâm trạng không khỏi ảo não, ngày hôm

nay nhất thời sơ ý, không để Nam Phong đeo bùa hộ thân. Nam Phong
không ai trông nom quả thực chính là một khối thịt Đường Tăng sờ sờ
trước mắt.

Không Hoa không kịp đứng thẳng, mái tóc dài của Tang Mạch liền

chạm vào chóp mũi hắn phi dương lên “Khí tức của Hình thiên trên người
ngươi càng lúc càng nặng.” Ngữ khí trong nháy mắt trở nên lạnh lẽo.

Gió lạnh gào thét thổi qua, một đám mây đen che khuất ánh mặt trời,

ván cửa cũ nát bị gió thổi làm cho rung động ‘cạch cạch’. Dạ nha trên đầu
tường vẫn đứng không nhúc nhích như pho tượng, dùng một đôi mắt đỏ
nhìn chăm chú người phía dưới, chỉ đợi chủ nhân ra lệnh một tiếng, liền
cùng nhau xông lên, truy hồn trục phách.

“Ta…”

Tang Mạch bỗng nhiên dừng lại, lúc xoay người, Không Hoa đã đổi

sang khuôn mặt tươi cười, đưa tới một túi giấy “Cho ngươi này.” trong
khẩu khí lại mang theo vài phần sủng nịch.

Gió ngừng, quạ bay, mặt trời ấm áp chiếu trên cao, mây vẫn thong thả

trôi như trước, thoáng như tất cả vừa nãy đều chưa từng xảy ra, bầu không
khí căng thẳng biến mất tăm, chỉ là đầu ngón tay chạm nhau vẫn băng lãnh,
như thể nước chảy qua cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.