DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 111

càng đến gần nàng. Tiểu Vũ cười giả lả vài tiếng, nở ra một nụ cười gượng
nói: “Bà bà, trên tay bà là gì thế?”

Mạnh bà bước nhanh đến bên giường, nhiệt tình giới thiệu nói: “Nha

đầu, con phải chịu khổ rồi, đến đây, đến đây, đến đây nào, đây là canh đại
bổ ta mới nghiên cứu gần đây, thừa dịp còn nóng uống nhanh đi con, rất tốt
đối với thân thể con đó.”

Nói xong, liền muốn đem cái chén đen thui đó đổ vào miệng Tiểu Vũ,

tay phải của Tiểu Vũ bởi vì đau đớn không nhấc lên nổi, chỉ vội vàng dùng
tay trái chống đỡ. Kích động hét lên: “Ngừng, ngừng! Bà bà, hảo ý của bà
Tiểu Vũ tâm lĩnh. Ta, ta thực ra ta còn rất trẻ, thân mình rất khỏe, thực sự
không cần uống canh đại bổ này đâu. Thật ra tuổi tác của bà cũng đã cao,
nên uống. Nếu không, bà rót cho Chung lão đại cũng được, gần đây ông ấy
đang vào thời kì mãn kinh, có lẽ chén canh này có tác dụng với ông ấy.”

Mạnh Bà nghe vậy, tươi cười trên mặt lập tức biến mất không thấy, chỉ

một thoáng liền thay một bộ dáng thương tâm sắp chết. Tốc độ sắc mặt kia
thay đổi nhanh còn hơn cả lật sách. Tiểu Vũ giật mình, chỉ thấy Mạnh Bà từ
đâu rút ra một cái khăn tay màu trắng, che mắt khẽ nấc.

“Híc, ta biết ta già rồi. Các ngươi cũng không ai thèm quan tâm tới một

lão bà như ta. Hiếm khi ta có lòng tốt nấu canh cho ngươi uống, ngươi còn
từ chối như vậy. Aizzz, ta thấy. Ta cũng không cần thiết mỗi ngày ở bên cầu
Nại Hà bán canh nữa, trực tiếp nhảy xuống Vong Xuyên Hà hoặc là đi luân
hồi để quên đi. Tránh cho các ngươi đi ngang qua nhìn cũng phiền lòng.”

Trán Tiểu Vũ nổi lên ba vạch đen, rốt cuộc cũng đã biết, vì sao ngay cả

tên nham hiểm như Lưu Quang cũng sợ vị bà bà này. Nhìn chén canh đen
thui đó, Tiểu Vũ bất giác nuốt nước miếng. Nếu thật sự nàng uống hết chén
thuốc nước này, có lẽ sẽ không chết, nhưng phải hôn mê đến mấy ngày a.
Tâm tư bổng nhiên chuyển động, Ủa? Không đúng. Nàng rõ ràng đã là một
Quỷ Soa, nên không có thân thể, nhưng sao bị Hoa Yêu mỹ nam kia đánh
trở về Địa phủ, lại vẫn đau đớn như thế?

Tiểu Vũ vừa nghĩ như vậy, liền mở miệng hỏi: “Bà bà, sao ta bị đánh

một chưởng, lại đau như vậy? Ta không phải chỉ là Quỷ Soa, chỉ là một linh
hồn thôi. Hẳn là không có gì cảm giác mới đúng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.