nhặt tại hạ, hôm nay chỉ cầu cô nương ngươi thương xót, khẩn trương ra
đây nói với bọn họ một câu, để cho Tam ca của ta bình an trở về.”
Tiểu Vũ vốn là muốn cố ý trêu Túc Thanh một lần mà thôi, không nghĩ
khi nghe Túc Thanh nói ra những lời này, nhất thời cả kinh trợn to mắt. Cái
gì? Đồng bọn của nàng tới tìm nàng? Đồng bọn? Chẳng lẽ là Chung Quỳ
mang theo Tiểu Hắc Tiểu Bạch tìm tới? Nghĩ tới bọn họ phát hiện nàng mất
tích, lúc này mới truy tìm đến. Nghĩ tới boss Lưu Quang sau khi biết
chuyện này chắc chắn sẽ dùng cặp mắt mê chết người kia càn quét nàng.
Tiểu Vũ phỏng đoán đủ loại kết cục thê thảm. Lại không nghĩ rằng Lưu
Quang sẽ đích thân vì tìm nàng mà đến, bổn tôn ngay tại Lạc phường này.
Xong rồi xong rồi, Tiểu Vũ mãnh liệt run rẩy, không giống như vừa nãy rất
đắc ý. Túc Thanh thấy Tiểu Vũ không có động tĩnh, trong lòng càng thêm
lo lắng. Không khỏi hô lớn: “Cô nương, chỉ cần ngươi khuyên bọn họ thả
Tam ca của ta, Túc Thanh liền mặc cho ngươi xử trí. Dù là ngươi câu hồn
phách của ta, Túc Thanh cũng tuyệt nửa câu không oán hận!”
Tiểu Vũ đứng ở cửa trận pháp, quyệt miệng không nói lời nào. Đại ca
không phải nàng không muốn ra ngoài, nàng nếu không đi ra ngoài, mạng
nhỏ còn có thể ở lâu một thời gian, nàng nếu đi ra ngoài, mẹ ơi, nhớ tới
Lưu Quang khi tức giận hai mắt liền đỏ ngàu, Tiểu Vũ lắc đầu, không dám
nghĩ tiếp. Túc Thanh thấy trong pháp trận không có động tĩnh gì, trong lòng
một cổ lửa giận nổi lên. Hắn thật ra hoàn toàn có bản lãnh đem Tiểu Vũ từ
trong trận pháp kéo ra, thế nhưng lại cảm thấy làm như vậy không đủ thành
ý. Huống hồ đại ca cũng dặn dò qua, muốn hảo hảo xin vị cô nương kia ra
ngoài. Nghĩ tới Tam ca bởi vì hắn mà bị liên lụy, nội tâm Túc Thanh càng
thấy áy náy. Cuối cùng quyết định, phất tay áo, hướng trung tâm trận pháp
quỳ gối xuống nói:
“Cô nương, coi như Túc Thanh van ngươi.”
Tiểu Vũ thấy thế, kinh ngạc không thôi. Nàng chính là người thích mềm
không thích cứng. Thấy Túc Thanh một nam tử cao ngạo như vậy lại quỳ
gối trước mặt nàng, nhất thời đem cái kết cục thê thảm nàng mới nghĩ ném
qua sau gáy. Vội vàng từ trong trận pháp đi ra. Đi lên trước muốn đỡ Túc
Thanh dậy, vừa mới đến gần hắn thì chợt thấy không đúng. Nhưng tất cả đã