DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 298

Tiểu Bạch cười hắc hắc, tựa hồ đã định liệu trước. Nghe Tiểu Thôi điểm

danh, liền trực tiếp nói.

“Thời điểm Mạnh bà cười rộ lên, đúng là xinh đẹp như Hoa Bỉ Ngạn.”
Một mảng yên tĩnh, cuối cùng cũng có người phá vỡ trầm mặc. Tiểu Hắc

thật sự nhịn không được, hét lên: “Ca, ngươi từ đâu nhìn ra Mạnh bà cười
lên xinh đẹp? Ngươi không có bệnh đó chứ?”

Tiểu Bạch vừa liếc mắt, phản bác: “Ngươi mới bệnh đấy. Ngươi mắt mù,

Địa phủ này trừ Mạnh bà ra, còn có nàng nào nữa? Vũ nha đầu kia là người
của Lưu Quang lão đại, ta nào dám nói gì? Vậy chỉ có Mạnh bà thôi!”

Tiểu Thôi thần sắc không đổi, mặt quay lòng vòng, ánh mắt cuối cùng tụ

lại trên người Tiểu Hắc.

“Tiểu Hắc, còn lại mình ngươi, đừng làm cho ta thất vọng.”
Biểu tình thản nhiên, giọng điệu lạnh nhạt. Không hề có lực sát thương,

nhưng Tiểu Hắc lại thấy rợn cả tóc gáy.

“Ặc, cái này. . . . . . Cái này. . . . . .”
“Cái này là cái gì? Nói mau!” Tiểu Bạch lên tiếng thúc giục. Nói xong

liền chạy biến đi. Tiểu tử này rất đáng ghét nha. Còn Chung Quỳ lão Đại có
cần cố tình bắt bọn họ tới nghe giảng không.

Tiểu Hắc trong lúc nhất thời thật nghĩ không ra đặt câu như thế nào, cứ

lắp ba lắp bắp: “Kia. . Kia kia. . . . . . Kia. . . . . .” (thỉnh các vị thân thuần
khiết, tự động liên tưởng chữ này thành một cái chữ nào đó tương tự như
chữ cái tiếng Anh đi)

Chữ còn nghĩ chưa xong, đầu đã bị người ta hung hăng vỗ.
Tiểu Hắc ôm đầu, khó hiểu nhìn người xuất thủ: “Chung lão đại, sao

ngươi đánh ta?”

Chung Quỳ đen mặt, căm giận nói: “Ngươi hay ha! Đi học không lắng

nghe thì thôi! Không đặt câu được thì thôi! Vậy mà lại nói thô tục! Ta đập
chết ngươi, Tiểu Hỗn Đản!”

Tiểu Hắc kêu oan, vừa tránh né, vừa la hét: “Ta không có, ta nói thô tục?

Ta khi nào nói thô tục hả? Là ngươi ráy tai nhiều, hay nội tiết mất cân
bằng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.