DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 309

“Tiểu Bạch, ngươi đặt câu.”
Tiểu Bạch nhíu mày, cẩn thận suy tư chốc lát.
“Ta sợ nhất, chính là nghe Lão Đại nói, Tiểu Bạch, giúp ta đem chén

canh Mạnh Bà này ném đi.”

Tiểu Thôi khóe miệng có chút run rẩy, lại quay đầu nhìn về Tiểu Hắc.
“Tiểu Hắc, chỉ còn lại ngươi. Ngươi hảo hảo cho ta chút hi vọng.”
Tiểu Hắc rút kinh nghiệm lần trước, không nói nữa chữ, kết quả là, hắn

lẩm bẩm suy tư nói thầm.” Mạnh bà. Mạnh bà. Mạnh bà.”

Đột nhiên, một bóng dáng xuyên tường mà qua, đi tới bên cạnh mọi

người, trong tay còn bưng chén canh nóng hổi.

“Là ai nhớ đến ta vậy? Cho gọi ta?”
Mọi người yên lặng. Trong phút chốc, chạy, chạy, chạy chạy.
“Choáng nha! Hắc ngu ngốc! Không có chuyện gì ngươi kêu Mạnh Bà

làm gì?”

“xxd! Thế nào lại có tiểu quỷ ngốc như thế này? Không muốn đặt câu

thì nói! Có cần thiết đem Mạnh Bà đến đây không?”

“Tiểu tử ngươi toàn học thói xấu, không nói thô tục đổi thành chơi xấu

chúng ta?”

“. . . . . .”
Tiểu Hắc im lặng rối rắm.
*
“Đêm Giáng sinh? Ngươi thật cho là, chúng ta cần ngày lễ này sao?”
Tiểu Bạch soi vào gương để ý đến kiểu tóc, không hiểu mở miệng hỏi.
Tiểu Hắc sờ sờ đầu, nghi ngờ nói: “Đêm giáng sinh là cái gì? Ta tại sao

chưa nghe nói qua?”

Tiểu Thôi bưng lên một ly trà nóng, thoải mái tựa vào trên ghế tràng kỷ,

từ từ đáp.

“Đêm Giáng sinh thì tương đương với đêm 30 ở Trung quốc, là ngày lễ

của người ngoại quốc. Còn có truyền thuyết ông già Noel, sẽ đem quà tặng
bỏ vào trong bít tất …. Ngươi phải hiểu rõ, lần sau có thể đặc biệt vì ngươi
mở một tiết diễn đàn Bách gia nha.”

Tiểu Hắc liều mạng lắc đầu. Cái này, xin miễn đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.