DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 359

Theo bản năng đưa tay ôm chặt thân thể kia, nhìn thấy Tiểu Vũ ôm cổ

hắn vui vẻ cười lớn. Lưu Quang cũng khẽ cười, sớm biết tin này tốt như
vậy, hắn mới vừa rồi sẽ không trêu nàng, nói thẳng ra chuyện này thì tốt
biết bao nhiêu?

Tiểu Vũ thoáng lui ra, cười híp mắt nhìn Lưu Quang.
“Lão Đại! Ta phát hiện. Mặc dù ngươi tính khí kém, tính tình lại phản

nghịch ác liệt, còn không có lương tâm. Nhưng ngươi thật không phải là
người xấu! Thật ra thì ngươi nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu
hũ, trên miệng thường nói chút lời khó nghe, nhưng trong lòng thật ra rất
thiện lương. Lần trước Tư Huyền cùng Quân Lan, nếu không phải là ngươi
thay bọn họ đỡ Thiên Khiển, bọn họ không thể sống lại. Còn có Quỳnh Hoa
tiên tử cùng Nhị Lang thần, ngươi mặc dù không vui lòng, nhưng cuối cùng
vẫn hỗ trợ.”

Nói đến đây, Tiểu Vũ từ nơi cổ áo móc ra dây đỏ trói chặt bình thủy tinh

nhỏ, bên trong chứa một giọt nước mắt màu lam rất xinh đẹp.

“Ta tin tưởng, chuyện xưa của bọn hắn nhất định sẽ không kết thúc như

vậy. Nếu mệnh định tơ hồng để bọn họ cùng dắt, như vậy, một ngày nào đó,
bọn họ nhất định sẽ gặp nhau.”

Lưu Quang ngưng mắt nhìn Tiểu Vũ, mỉm cười không nói gì.
Mắt bên trái màu đỏ nhìn mắt bên phải cũng màu đỏ.
Giống như Hoa Bỉ Ngạn, đẹp đẽ đỏ tươi.
Trong không khí tựa hồ có một ít tình cảm không rõ đang từ từ sinh

trưởng. Tiểu Vũ cũng đã nhận ra không khí vô cùng mập mờ, ánh mắt bất
giác lại bắt đầu né tránh.

Lưu Quang cười đầu độc, mở miệng nói: “Nha đầu, ngươi có phải hay

không nên giảm cân?”

. . . . . .
Tiểu Vũ lập tức nhảy ra, không khí lúc nãy trong nháy mắt bị phá hư hầu

như không còn.

“Ta mà phải giảm cân sao? Có lầm hay không? Ta hiện tại chỉ có sức

nặng của một luồng hồn phách mà thôi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.