DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 422

Lưu Quang nói nghiêm túc, Tiểu Vũ cũng nghe thực. Lại một lần khéo

léo gật đầu một cái.

“Ta đáp ứng ngươi, sẽ không hồ nháo, sẽ không rời phòng nửa bước.

Ngoan ngoãn nghe lời Chung lão đại.”

Thấy Tiểu Vũ bộ dáng ngoan ngoãn phối hợp, Lưu Quang thoải mái

cười cười. Ngắt mũi Tiểu Vũ, xoay người định rời đi.

Vừa mới xoay người, cánh tay liền bị kéo.
“Lão Đại? Ngươi sẽ lập tức trở về chứ? Sẽ không bỏ lại Tiểu Vũ phải

không? Ta lần này nhắm mắt đếm, ngươi sẽ xuất hiện lần nữa ở trước mặt
ta?”

A. Lưu Quang cười ra tiếng. Cho là Tiểu Vũ lại đang cùng hắn hồ nháo.

Xoay người nhìn lại, lại không ngờ Tiểu Vũ đang chăm chú nhìn hắn, trên
mặt không chút nào nói giỡn.

Trong nội tâm khẽ động, liền cúi người ở trên trán Tiểu Vũ ấn xuống

một cái hôn.

“Sẽ không. Sẽ không bỏ lại Tiểu Vũ. Ta sẽ lập tức trở về. Nàng ở chỗ

này, ngoan ngoãn chờ ta trở lại.”

Con mắt trái của Tiểu Vũ trong nháy mắt biến hồng, đưa tay lau mắt

phải của Lưu Quang, ngay sau đó dùng sức gật đầu một cái.

“Ừ! Ta chờ ngươi trở lại. Cho ta một cái bảo đảm, chúng ta móc nghéo.

Ngươi nhất định phải trở lại, nếu không ta sẽ đem nửa thân trần của ngươi
cho mỗi quỷ sai ở Địa phủ xem.”

Ha ha! Lưu Quang cười lớn. Đưa tay cùng Tiểu Vũ móc tay. Trước kia

hắn dù bị đánh chết cũng không nghĩ đến, đời này hắn cũng sẽ làm ra hành
động ấu trĩ như thế.

. . . . . .
Lưu Quang cuối cùng đã đi, bóng dáng ở trước mặt Tiểu Vũ mờ ảo biến

mất.

Tiểu Vũ rũ xuống cánh tay, trong miệng lẩm bẩm nói: “Ta, chàng mà trở

về.”

Chàng mà trở về, ta muốn nói cho chàng biết. Thì ra là lão Đại ở trong

lòng ta, đã sớm đâm chồi, mọc rễ thành cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.