DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 560

“Nàng nhất định chưa đầu thai. Ta tính ra rằng, nàng đi cũng chỉ đến cầu

Nại Hà. Cho nên ta đến tìm nàng.”

…. ?
Tiểu Vũ nghe có chút hồ đồ. Không rõ lời nam tử này nói là có ý gì. Đi

cũng chỉ đến cầu Nại Hà, không phải do hắn tính ra chứ? Lão đại ở cầu Nại
Hà chính là Mạnh bà bà!

Vô lực vuốt vuốt tóc, Tiểu Vũ kéo ghế dựa đến. Vẫy tay ý bảo hắn ngồi

xuống trước. Xem ra là muốn cùng hắn chậm rãi tán gẫu một phen.

Bích Hiên không cự tuyệt, thật khách khí nói cảm ơn rồi ngồi xuống. Bộ

dáng nhàn nhã, nhìn không ra cảm xúc gì.

Tiểu Vũ một tay vuốt cằm, bắt đầu đặt câu hỏi.” Ngươi làm sao mà biết

thê tử của ngươi chưa đầu thai? Nàng chết khi nào? Vừa mới chết ngày
hôm qua?”

Bích Hiên lại lắc lắc đầu, “Nàng chưa chết, ta chỉ cần có thể mang ba

hồn sáu phách của nàng về, nàng liền có thể sống lại.”


Tiểu Vũ cào cào đầu, phát hiện nàng và hắn có chút chướng ngại. Vợ

hắn rốt cuộc là chết hay không chết? Còn có cái gì ba hồn sáu phách? Là ba
hồn bảy vía chứ?

Đang lúc Tiểu Vũ nghi hoặc hết sức, chỉ thấy Bích Hiên đột nhiên cầm

tay nàng, hơi khẩn cầu nói: “Xin ngươi thương xót, để cho ta vào đi thôi.
Hoặc để ta liếc nhìn nàng một cái cũng được, ta có một chút việc muốn nói
với nàng. Cho dù cho tới bây giờ nàng cũng không xem ta là tướng công,
nhưng ta thật sự thích nàng. Không phải là đồng tình thương hại, chính là
muốn chiếu cố nàng cả đời. Nguyện ý đeo trên lưng tội lỗi của nàng.”

Tiểu Vũ vốn định rút tay về, nhưng nghe thấy Bích Hiên nói như vậy, lại

xuất hiện dấu chấm hỏi đầy đầu.

“Cái gì? Các ngươi không phải vợ chồng ân ái sao? Chẳng lẽ là ngươi ép

buộc cưới nàng, sau đó nàng không cam lòng, liền tự sát? Hiện tại ngươi là
đến Địa phủ sám hối?”

….

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.