DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 668

Nhược là cam tâm tình nguyện đến Địa phủ, về sau sẽ ở lại Địa phủ, các
nàng cũng có thể làm bạn.”

A! Tiểu Vũ hừ lạnh một tiếng, đây coi là mượn cớ chó má gì? Cam tâm

tình nguyện đến Địa phủ? Nàng rõ ràng nghe người khác nói một mạng đổi
một mạng, cứu sống Mị Nguyệt sẽ phải hy sinh Bạch Nhược!

“Lưu Quang! Ngươi có biết chính mình có bao nhiêu ác liệt hay không?

Luôn ích kỷ như vậy, tự cho là đúng! Chỉ cần là chuyện ngươi nhận định,
người khác sẽ không có biện pháp thay đổi. Ngươi có suy nghĩ qua cảm
nhận của người khác hay không? Có quan tâm qua ý nghĩ của người khác
hay không? Ngươi luôn đem chuyện chính mình cho là đúng áp đặt ở trên
người khác! Đúng! Ngươi là Diêm Vương! Ngươi là lão Đại! Lời của
ngươi nói, chúng ta làm thuộc hạ chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lệnh cùng
phục tùng! Có lúc ta thật sự vô cùng chán ghét ngươi! Không sai, ta quên
mất chuyện trước kia, nếu ta có thể nhớ, chỉ sợ chuyện hối hận cuối cùng,
chính là vì cái gì không đi đầu thai, mà lưu lại làm quỷ sai chó má.”

Tròng mắt Lưu Quang chợt lóe, thân hình vừa động, chợt kéo Tiểu Vũ.

Đôi mày kiếm thoáng nhăn lại.

“Nàng chán ghét ta? . . . . . .”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.