DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 671

” Ta! . . . . . .”
Tiểu Vũ muốn há mồm phản bác cái gì, nhưng nhìn thấy đôi tròng mắt

Lưu Quang thâm thúy thì một chữ đều nói không ra.

Nàng không hiểu Lưu Quang giờ phút này nói với nàng những lời này là

có ý gì, không hiểu Lưu Quang vì sao chợt kích động như thế. Nàng chỉ
biết, nàng thấy trong tròng mắt Lưu Quang in bộ dáng của nàng. Rõ ràng
như vậy, khắc sâu như vậy.

Trong lòng chấn động, trong đầu chợt thoáng qua một tia hình ảnh.
Trong trí nhớ, tựa hồ Lưu Quang đã từng nhìn nàng như vậy. Dịu dàng

cười với nàng.

Đáng chết! Nàng rốt cuộc quên mất cái gì! ?
. . . . . . .
“Tiểu Vũ! Nàng luôn nói ta máu lạnh không nhân tính. Thật ra thì nàng

biết không, người tàn nhẫn nhất thật ra là nàng!”

Câu này của Lưu Quang, thật sâu đánh vào trong lòng Tiểu Vũ.
Nàng tàn nhẫn? Lão Đại nói nàng tàn nhẫn?
” Có biết ta rất hối hận hay không? Có biết ta đã từng vài lần tan nát cõi

lòng, muốn nhảy xuống Vong Xuyên đi tìm nàng không? Nhập ma, hủy
thần. Những thứ này đều không coi là cái gì! Thiên Hỏa phun trào, Thiên
Khiển gián xuống ta cũng chưa từng sợ. Ta đã từng cho là ở trong tam giới
này, không có bất luận kẻ nào có thể tiêu diệt ta. Nhưng khi đem nàng từ
đáy sông Vong Xuyên cứu ra, nghe nàng nói một câu như vậy, ta liền hoàn
toàn sụp đổ. Cho tới nay ta tự cho là kiên cường, mạnh mẽ, ở trước nàng, bị
dập nát hoàn toàn!”

Tiểu Vũ kinh ngạc trừng lớn tròng mắt, tay nhỏ bé nắm chặt không trả

lời.

Một tay Lưu Quang nâng gương mặt của nàng lên, thống khổ nói: “Còn

nhớ rõ nàng nói gì với ta không?”

Tiểu Vũ theo bản năng lắc đầu một cái, giọng nói có chút cà lăm. (nói

lắp)

“Không. . . . . Không nhớ rõ.”
A! Ha ha!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.