DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 702

“Không phải sẽ đến, mà còn nhất định sẽ đến! Dương Tiễn là một người

cố chấp, từ trong ra ngoài không có chỗ nào xem ta thuận mắt. Chỉ là từ lần
trước ta cùng Tiểu Vũ đi thiên đình, tận mắt nhìn thấy tình huống ấy. Hắn
trời sinh tính tình mặc dù phóng đãng không kiềm chế được, nhưng mà lại
là người si tình. Ban đầu Quỳnh Hoa tiên tử nhảy xuống Trọng Quang nhai,
hắn chấp niệm quá sâu, đã nhập ma. Nếu không phải là sau khi ta cùng cậu
thân ái kia của ta kịp thời chạy tới, hắn đã tiêu rồi!”

Nói đến đây, Lưu Quang chợt nhăn mày lại. Giống như là nhớ đến cái

gì.

“Đúng rồi. Không nói chuyện này ta lại quên mất. Lần trước Tiểu Vũ

cũng là do hắn nhập ma mà ném xuống Trọng Quang nhai. Hừ! Rất tốt!
Cộng thêm khoản Vong Xuyên này, nợ mới nợ cũ cùng tính một lượt!
Không đem tinh thần của hắn xé rách ra, khó tiêu mối hận trong lòng của
ta!”

Lưu Quang liếm liếm môi, mắt phải lóe lên hồng quang, phiếm mùi vị

khát máu.

Tiểu Bạch bất giác khẽ run rẩy, nụ cười trên mặt mất hết. Trong lòng

cảm thán, mẹ ơi, may mà hắn không phải là kẻ thù của lão Đại, nếu không
cuộc sống thật là có đủ bi ai.

Toét miệng, Lưu Quang cười đến tùy ý.
“Ngươi chờ xem đi, bổn vương câu cá, người tìm tai vạ tự mắc câu!”
………
Lưu Quang cùng Tiểu Bạch còn ở trong thư phòng trò chuyện, bên ngoài

Sinh Tử Môn đã có một người đi tới.

Khôi giáp màu bạc, khí vũ hiên ngang. Khẽ nhíu lông mày, tiết lộ ra tâm

tình hắn giờ phút này thật không tốt.

Si Mị vẫn còn đang kiểm tra hồn phách ra vào cửa, hoàn toàn không chú

ý người vừa tới. Võng Lượng một bên đem một tử hồn đẩy vào cửa Tử, sau
đó vuốt vuốt cái cổ có chút đau đớn. Đúng lúc nhìn thấy người kia.

“Này! Này! Này! Không phải ta hoa mắt chứ? Ngươi lại xem một chút

người kia là ai vậy?”

Võng Lượng đẩy Si Mị một cái, giọng nói có chút bất an cùng nóng nảy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.