hoàn toàn không nói bừa, bởi vì hắn nghe qua Mỹ Nhân Kế, mặc dù không
hiểu điển tích trong đó, nhưng nếu mỹ nhân có thể sử dụng Mỹ Nhân Kế,
tại sao mỹ nam lại không thể dùng Mỹ Nam Kế chứ. Hơn nữa Vũ nha đầu
dường như đối với điểm này không có sức chống cự. Đặc biệt Lão Đại còn
có dáng dấp yêu nghiệt điên đảo chúng sinh.
Bốn phía đột nhiên hoàn toàn yên tĩnh, mọi người lâm vào trầm tư. Tiểu
Thôi cầm tách trà trong tay để lại trên khay, khẽ nheo mắt.
” Ý kiến cuối cùng, rất đáng thử một lần.”
Gì chứ?
Tiểu Bạch cùng Thần Chung Quỳ ngẩn ra, không dám tin nhìn Tiểu
Thôi.
” Ngươi nói muốn Lão Đại dùng Mỹ Nam Kế?”
Tiểu Thôi rất nghiêm túc gật đầu một cái, cho mọi người thấy hắn không
phải đang nói đùa.
” Dù sao Vũ nha đầu cùng Lão Đại đều có tình cảm với nhau, Mỹ Nam
Kế này nếu thành, Lão Đại thực có thể sắc dụ thành công, cũng là biện
pháp tốt nhất. Nhất cử lưỡng tiện, khiến Tiểu Vũ gật đầu đáp ứng lập gia
đình, thuận tiện ngay cả tân hôn động phòng cũng đã xong xuôi. Không
phải vẹn cả đôi đường sao.”
Tiểu Bạch chép chép miệng, suy nghĩ một chút sau đó cũng không phản
đối. Tiểu Hắc hưng phấn ngẩng đầu lên nhìn Lưu Quang.
Khóe mắt Thần Chung Quỳ giật giật, hiển nhiên vẫn không thể tiếp nhận
ý kiến này. Nhẹ nhàng ho khan một cái, mặt ngó Lưu Quang đang không
lên tiếng, dò hỏi: “Lão Đại? Ngươi? . . . . . . Sẽ không thật dùng cái Mỹ
Nam Kế gì chứ?”
Lưu Quang nâng khóe môi, hướng Thần Chung Quỳ ném đi một mị
nhãn.
” Ngươi nói thử xem?”