DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 865

Lưu Quang nghe tha thiết, cũng không phản bác gì. Vừa nói xong đem

Tiểu Vũ bên cạnh kéo vào trong ngực.

“Nàng đã nói nàng yêu thích ta, nàng đã nói sẽ chờ ta trở lại. Cho nên, ta

lại nói một lần, ta đã trở về. Cho nên, gả cho ta có được hay không?”

Tiểu Vũ kinh ngạc, vừa định nói gì, cái miệng nhỏ nhắn liền bị chận lại.

Đôi môi ấm áp đặt lên, triền miên có chút dã man. Tựa hồ quyết tâm không
cho nàng bất kỳ cơ hội cự tuyệt nào.

A. Thật là một người bá đạo.
. . . . . . .
Đợi hai người hôn đến thở không nổi, lúc này mới thoáng tách ra. Mắt

thấy gương mặt tuấn tú của người kia lại nhích đến gần, Tiểu Vũ vội vàng
hét lên: “Hoa tươi đâu? Nhẫn kim cương đâu?”

À? Lưu Quang nhướng mày, thần sắc một mảnh mờ mịt.
Tiểu Vũ thoáng đẩy Lưu Quang ra, đưa ra tay trái của mình giật giật

ngón áp út.

“Bản cô nương cũng không tốt giống như bạch xà. Hôm nay không thấy

hoa tươi cùng nhẫn kim cương, ta tuyệt đối sẽ không gật đầu!”

Lưu Quang gãi gãi lỗ tai, thấy Tiểu Vũ một bộ dạng không chịu dễ dàng

thỏa hiệp, chỉ đành phải bất đắc dĩ nói: “Vậy, đáp ứng trước một điều cho
nàng có được không? Sau này lại đền bù cho nàng.” Nói như vậy, chợt đuôi
lông mày giương lên, “A! Ta nhớ ra rồi, còn có chiêu có thể dùng.”

Nói xong búng tay, tay trái một bó hoa hồng hiện ra, tay phải nắm một

cái hộp nho nhỏ màu hồng.

Tiểu Vũ trừng mắt, “Chàng lấy ở đâu vậy?”
Lưu Quang nhún nhún vai, “Cách không dời vật, Pháp thuật nhỏ. Nếu

nàng có hứng thú hôm nào ta dạy cho nàng.”

Đem hoa tươi kín đáo đưa cho Tiểu Vũ, tự mình động thủ mở ra cái hộp

màu hồng. Lấy chiếc nhẫn ra vứt bỏ cái hộp, hướng đến ngón trỏ của Tiểu
Vũ.

“Đợi đã nào…!”
Tiểu Vũ hét lớn một tiếng, Lưu Quang dừng lại động tác.
“Sao vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.