DIÊM VƯƠNG PHÚC HẮC VƯƠNG PHI GÂY RỐI - Trang 928

Tiểu Vũ biết lời nói của Lục Tử Ngôn hôm nay, có hơi quá. Lưu Quang

làm sao không hiểu loại đau đớn này? Tình cảm của nàng cùng Lưu Quang
cũng không phải là xuôi gió xuôi nước.

Tình cảm với Lưu Quang, cũng là chờ đợi với tương lai. Nhưng mà

không đợi được hắn trở lại, Tiểu Vũ liền bị Dương Tiễn đẩy xuống Vong
Xuyên. Cái loại nói phải bảo vệ nhưng bất lực không bảo vệ tốt, Lưu
Quang so với ai khác đều hiểu. Thậm chí sau đó cứu người về, nhưng lại
được cho biết nàng đã quên mất tất cả. Nổi đau của Lục Tử Ngôn, Lưu
Quang làm sao không hiểu.

Tiểu Vũ cầm lấy tay Lưu Quang, tay nhỏ bé ấm áp chạm đến một một

bàn tay lạnh như băng. Tiểu Vũ cười cười, dứt khoát kéo đôi tay kia qua,
dùng tay ra sức chà xát tay Lưu Quang.

“Lão Đại. Người ta đều là lão công sưởi ấm cho lão bà, xem ra chàng

may nhất, được thiếp sưởi ấm tay như vậy. Nghe người khác nói tay của
một người lạnh liền cho thấy hắn không có tình cảm với ngươi, không phải
chàng sẽ không có tình cảm với thiếp chứ?”

Lưu Quang nghiêng mặt sang bên, nhìn thấy Tiểu Vũ nhíu cái mũi nhỏ

bộ dạng đáng thương, không khỏi bật cười ra tiếng.

“Nói lời ngu xuẩn gì đấy.”
Tiểu Vũ nhìn thấy Lưu Quang rốt cuộc cũng cười, vội vàng tiếp tục giả

bộ đáng thương nói: “Không phải lời nói ngu xuẩn. Bằng không, làm sao
suốt cả một ngày chàng cũng không để ý đến thiếp?”

Lưu Quang vuốt ve Tiểu Vũ, nhìn về bầu trời đầy sao.
“Không phải không để ý tới nàng. Chẳng qua là đột nhiên cảm thấy,

Nhân giới thật là một nơi đáng ghét. Chờ chuyện tình Lục Tử Ngôn kết
thúc, chúng ta liền rời đi thôi. Đợi ở chỗ này nữa, ta cảm giác mình có điểm
không như chính mình rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.